Cô Rứa ngồi thờ thẫn trong buồng. Mớ tóc bạc khô rối vắt ngang vắt dọc trên gương mặt nhàu nhĩ. Những vất vả đã vò nát cô Rứa. Nhìn tấm ảnh thời trẻ của cô mà tiếc biết bao nhiêu. Hồi đó, nhà nội ở trong vùng tạm chiếm của địch. Ngứa mắt sôi gan cảnh quê xứ bị cày xới, mười bảy tuổi, cô Rứa lén bỏ trốn, tham gia bộ đội. Trong quá trình đi dân vận, cô quen được dượng Thôi là anh nông dân hiền như cục đất.




















