Branch Liu vừa nghỉ việc và tự kinh doanh. Anh cần một chiếc xe cho việc kinh doanh và định mua một chiếc xe cũ.
Branch Liu vừa nghỉ việc và tự kinh doanh. Anh cần một chiếc xe cho việc kinh doanh và định mua một chiếc xe cũ.
Con bò ba mua từ hồi mẹ tôi còn sống. Nó lớn lên cùng ba, cùng cày ruộng, cày thuê. Cứ hai năm nó đẻ một lứa bê. Con bê đẹp, ai cũng giành mua. Tiền bán bê nuôi mấy chị em tôi ăn học. Rồi ba lấy tiền đó gây đàn heo, làm vườn rau sạch... Có lần, nó bị bọn trộm bò dắt đi, cả tuần ba mẹ đi tìm không thấy tăm dạng. Rồi, bất ngờ nó trở về... Trên thân nó có nhiều vết dao chém, và nó bị chém đứt mất cái tai bên trái. Từ đó, nhà tôi gọi nó là con Một Tai.
Tiểu Mỹ là cô nàng rất mê ăn uống, món cô yêu thích nhất là ốc xào cay, nhưng dáng vẻ khi ăn món này của cô trông rất xấu. Gần đây, Tiểu Mỹ có bạn trai, mẹ của bạn trai rất muốn gặp cô nên đã mời cô tới nhà dùng cơm.
Mới đây, thành phố chúng tôi vừa khai trương một nhà tắm hơi “kín đáo”, gọi là “Sauna”. Mà “Sauna” dịch từ tiếng Phần Lan, nghĩa là “nhà tắm hơi Phần Lan”.
Hắn đã theo bạn gái tới Hoa Kỳ, dẫu mới chân ướt chân ráo tới xứ sở xa lạ này. Vậy mà chưa đầy ba năm sau khi kết hôn, nàng lại rời bỏ hắn. Rồi hết biến cố này đến biến cố khác ập tới, cuối cùng hắn buộc phải nghỉ việc.
Sau đợt điều trị dài ngày tại lán trại cứu thương dã chiến, sức khỏe ổn định, ông Phùng tạm biệt đội ngũ y bác sĩ trở về đơn vị tiếp tục chiến đấu. Tuổi đôi mươi, nhiều mong ước về tình yêu đôi lứa dĩ nhiên đã hình thành trong trái tim người lính trẻ. Hình ảnh cô y tá dịu dàng và hay cười khi chăm sóc thương binh. Hình ảnh cô gái thôn quê với mái tóc dài, thơm mùi bồ kết, luôn quấn gọn sau ót, ánh mắt lúc nào cũng trong veo... Ông Phùng đã bị đánh gục, để rồi ngày đêm thao thức.
Cô gái mang dáng vẻ dịu dàng, quê miền núi xa tít tắp lọt vào mắt xanh của chàng công tử phố Cảng. Hạ nhận lời yêu Khương vào năm cuối đại học. Những đêm trực lạnh lẽo, cô đơn đã kéo Hạ gần Khương hơn.
Mười một giờ trưa ngày 20/1/2010, có đôi nam nữ tuổi trạc bốn mươi vào một nhà nghỉ trên phố Nam Kinh, thành phố Thẩm Dương, hỏi thuê phòng trong ba giờ, chủ nhà nghỉ Trần Tề thu tiền rồi trao chìa khóa phòng cho họ.
Cầm lá đơn cho thôi việc ở trên tay, cô im lặng không nói gì, chỉ có những người đồng nghiệp đang nhìn cô thu dọn bàn làm việc của mình thi thoảng nhìn rồi lắc đầu cả bất ngờ. Mười một năm cô làm việc cho công ty này, cũng chỉ là một công ty nhỏ và trải qua nhiều biến cố cô vẫn quyết tâm gắn bó.
Chẳng biết âm dương có duyên căn thế nào, vừa lúc chợt có tiếng gầm của hổ dữ. Tiếng gầm nghe như bị bịt trong cuống họng. Gâm... gầm... tức tưởi, giọng cao. The thé ghê răng. Căng óc, căng tai lọc âm nghe lại như tiếng gầm của giống cái, như gà chó bị thiến, như giọng gã trai biến thái. Không biết mọi người nghe rõ được chăng, riêng tôi thì đinh ninh là tiếng gầm của chúa sơn lâm.
Hãy xem Tiểu Mạc của bộ phận nhân sự đã làm gì, trong một giờ đã khiến hai nhân tài tức giận! Tại sao? Tất cả là vì ...
Cô giáo bước vào lớp, giọng nghiêm trang khiến cả lớp im thin thít: - Hôm nay chúng ta làm bài kiểm tra. Các em sẽ viết bài tập làm văn với đầu đề “Vị khách của chúng ta”.
Một đoàn ca múa nhạc nước ngoài sắp đến thành phố biểu diễn. Cục trưởng Mã nhất thời hứng chí gọi điện thoại đến văn phòng Cục: “Trưởng phòng Hùng, anh đi mua cho tôi hai vé xem biểu diễn ca múa nhạc, chọn chỗ ngồi tốt nhất ấy!”.
Nick sành ăn là người rất thích phiêu lưu và dám thử thách bản thân. Gần đây, anh đã đăng ký tham gia một hoạt động phiêu lưu mạo hiểm, đi bộ đường dài qua một khu vực có tên là “Địa bàn của gấu”, nơi thường xuất hiện gấu đen. Đây là tua du lịch đầy nguy hiểm.
Buổi tối, Tú Huyền đi bộ trong công viên với tâm trạng buồn chán. Tú Huyền và bạn trai Lý Hạo vừa cãi nhau, cô bực tức đóng sầm cửa lại. Thông thường sau khi cãi nhau, Lý Hạo sẽ lập tức đuổi theo cô để xin lỗi nhưng đã một tiếng trôi qua mà vẫn chưa thấy bóng dáng Lý Hạo đâu. Nghĩ đến đây, Tú Huyền càng cảm thấy cô đơn và buồn bã.
Gió rừng miền Trung thổi ời ời suốt cả mùa mưa. Sáng nào cũng vậy, gió lùa qua dãy nhà cấp bốn của trạm phòng cháy chữa cháy chúng tôi, lùa vào mùi khói, mùi ẩm và mùi thuốc bắc từ phòng y tế.
Lão Hạo không lộ mặt, ra lệnh cho tay chân nhanh chóng neo thuyền lại. Chúng lấy những đoạn dây chão to bằng cổ tay chằng buộc hai thuyền kẹp cứng với nhau. Mặt đằng đằng sát khí, hơn chục thằng cầm dao, kiếm, côn nhảy sang thuyền thằng Lanh. Một cuộc ẩu đả bất phân thắng bại nổ ra, hai bên cùng xông vào nhau đấm đá túi bụi.