Tôi ngược dòng Hương trong một sớm mai. Ánh dương mới lên, nhuộm sắc vàng lụa là lên những tàng cây xanh ngời. Đêm qua, cả mặt đất với núi non, dòng sông, cây cỏ, cung phủ, đền đài, nhà cửa,... nơi thành phố này được tưới nhuần bởi một cơn mưa nhẹ. Sớm nay, cái hân hoan cuộc tắm gội của vạn vật trong đêm đã lắng xuống, Huế ở phía bờ Bắc sông Hương trở về căn tính cố hữu: trầm mặc, bằng an, chậm rãi.