Vụ mất tích ở trang trại

Thứ Sáu, 04/09/2020, 14:49
Lloyd Burch xoa xoa nắm đất trong lòng bàn tay một lúc rồi vụt đứng dậy và quay về phía sau mà nói: "Chắc chắn là Mildred đã chạy trốn với thằng giúp việc!". Đứng sau Lloyd là thám tử Mackey. Viên thám tử hướng con mắt dò hỏi về phía ông chủ trang trại.


"Chính tôi cũng không rõ cái thằng kia là ai!" - Lloyd nhún vai nói tiếp - "Nó là người ở xa mới đến cái làng này được một vài hôm thôi. Vì thiếu người làm nên tôi mới thuê nó!".

Vị thám tử ra vẻ trầm tư suy nghĩ. Không ai đoán được rằng anh đang quan sát bằng khoé mắt của mình một cái bóng thanh niên đang lúc ẩn lúc hiện nãy giờ đằng sau bụi sậy ở phía xa.

*

Một tuần trước đó, thám tử Mackey được mời đến văn phòng của David Collier. David thông báo là trong gia đình mình có người mất tích: "Hơn tháng nay tôi không thể nào liên lạc được với mẹ mình. Bà ấy sống với cha dượng tôi tại một trang trại ở thung lũng San Joaquin. Trước đó mẹ tôi có gọi nói rằng bà ấy sắp dọn ra khỏi nhà. Có vẻ như bố mẹ tôi có chuyện tranh chấp gì đó!".

"Anh có chắc là bà ấy đã rời khỏi nhà không? Có thể là mẹ anh đang sống ở nhà một người bạn nào đó?".

"Mẹ tôi làm gì có người bạn nào chứ?! Tính tình cha dượng tôi vốn thất thường nên mẹ tôi chẳng dám mấy khi ló mặt ra đường".

"Được rồi!" - Dường như Mackey đã "ngửi" thấy một cái gì đó mờ ám - "Tôi sẽ tìm mẹ giúp anh. À thế cha dượng anh tên là gì?".

"Lloyd! Llyod Burch!".

Nhờ sự cẩn thận của David mà chẳng mấy chốc vị thám tử đã tìm thấy hồ sơ nhân khẩu của bố mẹ anh ta qua hệ thống máy tính. Trong hồ sơ hoàn toàn không có gì bất thường về hai con người này cả. Điểm đáng chú ý duy nhất mà Robert tìm được là Lloyd Burch mới đăng tin lên báo nhằm tìm người phụ việc cho trang trại.

Mackey quyết định chuyển qua hướng điều tra mới. Anh nhấc điện thoại lên gọi cho sở cảnh sát tại hạt Porterville.

"Chào anh! Tôi là thám tử Mackey. David Collier nhờ tôi giúp tìm mẹ anh ấy!".

Minh họa: Tô Chiêm

"Tốt! Chúng tôi phát phiền vì ngày nào cũng phải nghe điện thoại của anh ta!".

"Vậy anh có biết rằng mẹ của David đã tự nhiên mà biến mất không?".

"Ai mà chẳng biết bà ta chạy trốn với thằng người ở mà Lloyd mới thuê. Ở đây đó không phải là chuyện lạ!".

"Vậy anh biết gì về anh chàng làm thuê?".

"Hắn là Hector Ramirez. Hắn tới đây cách đây vài tháng, rồi sau đó làm cho trang trại của Llyod. Từ lúc bà Mildred biến mất thì chúng tôi cũng chẳng thấy hắn ta đâu. Chắc là hai người họ đã chạy sang Mexico!".

"Được rồi, cám ơn anh. Chắc tôi phải xuống trực tiếp hiện trường để điều tra thêm!".

*

Hai ngày sau đó, khi Llyod dẫn Mackey đi một vòng quanh trang trại, hai người quay trở lại căn nhà nhỏ để nghe ông ta kể về những gì mà mình nhớ được. Từ trước khi vụ mất tích xảy ra, giữa vợ chồng họ không hề có xích mích gì cả. Ông Llyod lúc đó đang tìm người làm thuê vì anh thanh niên trước đó lại xin nghỉ đúng mùa cam ra hoa.

Llyod nhấp một hơi gần nửa cốc cà - phê rồi hắng giọng nói tiếp:

"Một buổi chiều nọ tôi về đến nhà thì không thấy vợ mình đâu. Bà ấy bỏ đi mà chẳng để lại bất kỳ lời nhắn nào cả. Đúng là không ai biết được lòng dạ đàn bà…Tôi chỉ tìm thấy một vài thứ quần áo của bà ấy sót lại ở nhà tắm và trong tủ".

"Vậy thì bà Mildred và Hector bỏ đi bằng xe à?".

"Không! Chắc là có một người thứ ba chở họ đi!".

"Tôi có thể xem qua đồ dùng cá nhân của bà Mildred được không?".

"Anh cứ tự nhiên! Tôi cũng có việc phải ra ngoài đồng!".

Một mình trong căn phòng của người mất tích, viên thám tử lục ngăn bàn lấy ra một quyển danh bạ nho nhỏ, bên trong có ghi số điện thoại của vài ba người trong làng Terra Bella. Mackey đút quyển danh bạ vào túi, rồi ra ngoài nhảy lên chiếc xe máy và chạy thẳng đến làng Terra Bella. Đôi lúc trên đường đi Mackey lại bất ngờ nhìn thấy cái bóng của người thanh niên kỳ lạ trước đó. Anh đoán đây hẳn là một người làng chuyên hóng chuyện đang bám theo người lạ vì tò mò nên cũng để yên đấy.

Viên thám tử tìm đến ngôi nhà của người cuối cùng có tên trong quyển danh bạ. Ngôi nhà nằm cách xa làng hơn một cây số, bên cạnh một trại gà cỡ vừa. May mắn là Mackey gặp được bà chủ trang trại tên là Gretchen Hobbs. Thấp thoáng đằng sau Gretchen là một chàng thanh niên chừng hai mươi tuổi, tóc nâu dài, có một cái sẹo chạy ngang cằm.

"À đấy là thằng Donny nhà tôi về nghỉ hè đấy mà!" - Bà Gretchen trả lời đầy hãnh diện - "Nó học ngành hoá học ở Đại học Bách khoa California!".

"Bà có quen bà Mildred Burch không?".

"Ồ có chứ! Mildred vẫn hay qua nhà tôi mua trứng luôn!".

Bà Gretchen dẫn Mackey vào nhà uống nước, rồi bắt đầu "mở loa" hết cỡ:

"Cách đây hơn chục năm vợ chồng nhà họ găp nhau khi Lloyd đăng tin tuyển ô-sin. Thế rồi hai người họ lấy nhau… Này Mildred khổ lắm nhé. Cô ấy tâm sự với tôi là sau khi người chồng trước mất, Mildred phải đi khắp nước Mỹ vừa tìm việc, vừa nuôi con. Nhưng khi lấy được ông Llyod rồi thì cô ấy cũng chẳng sướng hơn. Suốt ngày làm quần quật ở nhà rồi ngoài vườn. Cô ấy đành cắn răng chịu để nuôi được thằng bé David!".

Viên thám tử hỏi: "Liệu có chuyện bà Mildred ngoại tình không?".

"Đời nào chứ! Ông Llyod là hay ghen lắm nhé. Nhưng ghen không phải vì yêu Mildred đâu. Ông ta chỉ lo nơm nớp là sẽ có người cướp mất trang trại của mình!".

Cho rằng bà Gretchen không còn biết gì hơn nữa, Mackey lịch sự chào tạm biệt.

Thế nhưng vừa khuất bóng trại gà, Mackey đã lập tức tắt máy và dựa xe vào gốc cây rồi bí mật quay đầu trở lại. Anh quyết tìm ra lời giải thích cho câu hỏi: tại sao Donny Burch lại theo dõi mình trong suốt thời gian qua?!

Mackey về đến trang trại của Llyod Burch vừa lúc mấy người cảnh sát bước xuống xe. Ông Llyod cũng đứng giữa đám đông trong bộ đồ ngủ. Có vẻ như vì bị đánh thức khỏi giấc ngủ sớm nên trông ông ta khó chịu lắm.

"Này anh thám tử, anh làm cái quỷ gì vậy hả?!" - Vừa nhác thấy Mackey thì Lloyd đã càu cạu la lên.

"Tôi mời mọi người đến đây để đưa ra câu trả lời về bí mật của bà Mildred và Hector Ramirez!" - Mackey tự tin đáp.

"Cái gì cơ?" - Mọi người ai nấy đều tỏ ra vô cùng ngạc nhiên. Họ lóng ngóng chạy theo Mackey đang bước từng bước dài đến một cái lán nằm ở phía cuối trang trại. Đột nhiên, một người cảnh sát hốt hoảng bịt mũi lại và sợ hãi kêu lên:

"Cái mùi gì mà như mùi trứng thối thế nhỉ?".

"Mùi lưu huỳnh đấy!" - Ông Llyod nhanh nhảu giải thích - "Cách đây hơn chục năm tôi tìm được một giếng nước khoáng nên định làm cái bể bơi để kinh doanh.

Nhưng mà quanh vùng này mọi người đào giếng nhiều quá nên chưa hết năm thì nước bể đã cạn. Để tránh cái mùi hôi thối và không cho lũ thú hoang làm tổ nên tôi mới dựng cái lán che bể bơi đi!".

"Ông Lloyd này, gần đây ông có vào trong lán không?" - Mackey hỏi.

"Không! Mùi như thế thì còn ai dám vào!".

"Phiền ông mở khoá cái lán này ra!".

Trước sự bối rối của mọi người, người nông dân lấy chìa khoá mở cửa lán. Sau một hồi ho sặc sụa họ mới có đủ dũng khi đi vào trong lán. Điều đầu tiên mà họ nhìn thấy dưới đáy bể là một cái xác đã phân huỷ, xung quanh la liệt vỏ những vỉ, lọ thuốc ho, thuốc giảm đau.

"Trời ơi! Chẳng lẽ đấy là vợ tôi sao?" - Ông Llyod bất ngờ kinh hãi thốt lên.

"Đúng vậy!" - Mackey từ tốn nhặt một vỉ thuốc giơ lên - "Thuốc cảm! Bọn buôn bán ma tuý thường lấy thuốc cảm để điều chế ephedrine, một thành phần quan trọng của methamphetamine!".

Viên trung sỹ cảnh sát trầm ngâm: "Ý anh là có kẻ đã điều chế ma tuý đá ở đây sao? Đúng là ở vùng này đã từng bắt vài vụ như thế rồi, nhưng tôi không thể tưởng tượng nổi là có kẻ lại chọn nơi đây để…".

"Sản xuất ma tuý đá bao giờ cũng cần dùng đến ammonia nên bốc mùi rất hôi. Kẻ điều chế ma tuý đã dùng cái mùi lưu huỳnh để át mùi ammonia" - Mackey tự tin và khúc chiết - "Đến khi giết bà Mildred thì hắn cũng vứt luôn xác ở đây vì như thế không ai sẽ ngửi thấy mùi xác chết!".

"Ông Mackey, vậy ai là thủ phạm giết người và điều chế ma tuý?"

"Đó là Donny Hobbs!".

"Donny ư?" - Mọi người bất ngờ ồ lên trong sự ngỡ ngàng kịch tầm. Trong khi đó ông Llyod tỏ ra lúng túng:

"Thằng Donny?! Thằng Donny ngày xưa đến chơi nhà tôi suốt mà!".

"Trước khi đến đây tôi đã gọi điện lên thành phố nhờ người điều tra về Donny Hobbs. Cậu ta đã bị đuổi khỏi trường đại học hơn một năm rồi vì tội dùng ma tuý. Chắc hẳn cậu ta đã sử dụng kiến thức hoá học của mình để điều chế ma tuý!".

"Nhưng chẳng phải Donny mới về đây ở hơn tháng mà?" - Viên cảnh sát nọ bỗng xen vào.

"Này ông Llyod, có phải là Hector Ramirez có một cái sẹo chạy ngang cằm không?" - Mackey đặt câu hỏi.

"Đúng rồi!".

"Và có phải Donny Hobbs cũng có một cái sẹo chạy ngang cằm không?".

"Đúng!... Chẳng lẽ…".

"Đúng vậy!" - Hít một hơi dài, Mackey nói tiếp - "Donny Hobbs đã cải trang thành Hector Ramirez, rồi xin vào làm ở trang trại nhà ông Llyod để hằng đêm có thể ra đây điều chế ma tuý. Hắn ta qua mắt được ông Llyod, nhưng không qua mắt được bà Mildred. Vì thế mà hắn mới giết bà Mildred để bịt miệng nhân chứng, rồi giả vờ về nhà nghỉ hè nhằm tạo bằng chứng giả… Thôi nào anh cảnh sát, bằng chứng đã có rồi, các anh hãy đi bắt ngay Donny Hobbs, kẻo hắn ta manh động sẽ làm hại chính bố mẹ mình!".

Lê Công Vũ (dịch)

Robert A. Stevens (Mỹ)
.
.