Gọi chồng về bằng thơ

Thứ Năm, 21/10/2021, 16:27

Thời gian 1985-1987, nhà văn Phùng Quán (1932-1995) đang thai nghén viết cuốn tiểu thuyết về hoạt động kháng chiến chống Pháp của thiếu niên Thừa Thiên – Huế. Ông đã viết đến tập 2 thì thấy bí, cần phải "tái" đi thực tế ở vùng quê ông. Khi tạm biệt cái "gác thơ, lều cá", nhà ông ở gần Hồ Tây để vào thành Huế, ông như chim sổ lồng, vui vẻ trà dư tửu hậu với nhiều bạn bè thân quen ở Huế.

Giai đoạn đó, ông viết ít, chơi nhiều. Hằng tháng trời ở Huế, nên căn nhà ở Hà Nội những ngày ấy thật trống trải, vắng vẻ biết bao. Nhân biết tin nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo vào Huế, chị Vũ Bội Trâm - vợ nhà thơ Phùng Quán tìm gặp Nguyễn Trọng Tạo, gửi một bức thư bằng thơ tứ tuyệt cho chồng:

Chòi trống im lìm, khách ngẩn ngơ
Bình khô, rượu cạn, điếu chăng tơ
Bao giờ điếu lại reo êm ái
Nhà rộn tiếng cười, ấm giọng thơ.

Đúng là tứ tuyệt, tuyệt bút. Bởi bài thơ trên là bản "hiệu triệu" "kêu gọi" Phùng Quán về Hà Nội. Đọc xong, Phùng Quán khăn gói quả mướp, nhờ nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo lai ra ga Huế về Hà Nội tức tốc trong đêm. Thế mới biết nhà thơ Phùng Quán có người vợ tào khang, rất đỗi yêu chồng, kính trọng chồng mà lại thông minh, tế nhị, lịch lãm và có tài văn chương xuất sắc để đối ẩm được cùng chồng.

Nhưng có sự lạ, Phùng Quán về Huế chơi nhiều như thế mà vẫn hoàn thành được tập ba bộ tiểu thuyết “Tuổi thơ dữ dội" xuất bản năm 1987 – đến năm 1989 được giải B - giải thưởng hằng năm của Hội Nhà văn Việt Nam và sau này được dựng thành phim khá hấp dẫn. Cho đến giờ bộ sách “Tuổi thơ dữ dội” vẫn là bộ sách quý đáng đọc nằm lòng trong tủ sách dành cho thiếu nhi của những gia đình yêu văn chương Việt.

Lê Hồng Thiện (sưu tầm)
.
.