Nhảy múa cùng chú cuội trên mặt trăng

Thứ Sáu, 23/10/2020, 18:11
Vào một đêm trăng tròn vành vạnh, cả không gian tràn ngập ánh sáng xanh huyền ảo, cùng điệu nhạc du duơng của chú dế choai nấp đâu đó dưới những bụi cỏ và bông hoa dại như đốm trắng li ti phát sáng lấp lóa dưới trăng. Mụ ấy ngạt trong hơi thở hạnh phúc và vòng ôm của tên người yêu.


1. Mụ ấy là người đàn bà đỏ da thắm thịt. Đôi mắt luôn mở to ngây thơ “vô số tội”. Tuy chiều cao thuộc loại nếu có đi thi hoa hậu thì bị loại từ vòng đăng ký nhưng bù lại vòng mông tròn căng cùng với đôi chân nuột nên từ thời trẻ đến tầm trung trung cũng có nhiều gã trai trượt chân ngã trước mụ ấy.

*

Vào một đêm trăng tròn vành vạnh, cả không gian tràn ngập ánh sáng xanh huyền ảo, cùng điệu nhạc du duơng của chú dế choai nấp đâu đó dưới những bụi cỏ và bông hoa dại như đốm trắng li ti phát sáng lấp lóa dưới trăng. Mụ ấy ngạt trong hơi thở hạnh phúc và vòng ôm của tên người yêu. Cả hai môi gắn chặt lăn từ trên sườn đồi thoai thoải xuống chỗ đất bằng phản. Ánh trăng bụi cỏ, hoa dại và các chú dế choai là những minh chứng cho sự dâng hiến trinh trắng thiêng liêng nhất của tình yêu.

Lúc trẻ người ta ngây ngô đến thậm tệ, mãi đến khi cái mầm sống cựa trong bụng mụ ấy mới biết mình đã mang thai. Trong hơi thở gấp gáp mụ ấy hùng hồn tuyên bố:

- Đứa con trong bụng này là của mình, nếu mình không cưới người ta thì người ta trốn vào trong Nam để đẻ chứ nhất quyết không bỏ nó đâu

Tên người yêu tuy bối rối nhưng cũng “xúc động đậy” tận đáy tâm can gật đầu bảo

- Cưới.

Một đám cưới quê vội vã tổ chức ngay sau đó. Một chiếc áo vải lon trắng thêu nhành hoa tim tím trước ngực may rộng thùng để giấu đi cái bụng đã bắt đầu lùm lùm của cô dâu. Chú rể mặt hãy còn bấm ra sữa ngượng ngùng trước quan khách hai họ, khi mời rượu mặt đỏ như gấc chín ấp úng không biết nói gì.

*

Cơm áo gạo tiền khác hẳn với đêm trăng, ánh sao, chú dế choai và hoa dại. Về sống với nhau rồi mụ ấy mới dần hiểu tường tận bản chất thật của tên người yêu giờ đã trở thành tên chồng, tên bố của đứa trẻ.

Tí tuổi mà đã gia trưởng độc đoán kinh. Tên chồng muốn vợ mình là người phải tần tảo sớm, đêm. Cơm, thì tép kho mặn rau luộc. Trang phục, thì nón lá,  áo trắng quần đen nền nã. Ngôn ngữ, thì cô tôi như ông kễnh. Mụ ấy như từ trên trời cao ngã lộn nhào một cái xuống mặt đấ t.

Nhiệt độ trời đêm mà nóng hầm hập, không khí như bốc hơi ngùn ngụt, chiếc quạt con cóc kẽo kẹt đến rã rời nhưng thật lạ người mụ ấy lại rét cầm cập. Tấm chăn đã gập đôi phủ kín người mà cả thân vẫn run rẩy. Thằng con 8 tháng tuổi đói sữa túc mục tìm bầu vú mẹ, sau cơn sùng sục tìm không thấy hắn bắt đầu khóc ré lên mụ ấy môi lập bập cất giọng yếu ớt gọi chồng:

- Mình… ơ..i

Tên chồng ngủ say như chết tiếng gọi như rơi vào đêm. Mụ ấy cố lấy tay lay kéo nhưng tên chồng chỉ ú ớ bảo rằng:

- Kệ mẹ... nó… khóc… mãi khác nín.

Mụ ấy thương con, kéo thằng bé rồi dí đầu ti lạnh ngắt vào miệng nó. Ôm thằng bé vào lòng người vẫn run. Lạ thế, sau khi thằng con mút vơi bầu sữa cũng là lúc cơn sốt rét tạm ngưng.

Tên chồng vẫn say trong giấc nồng. Thời gian cứ lặng lẽ thả lời tích tắc.

Mụ ấy nằm im nhìn lên trần nhà hai giọt nước mắt lạnh rơi ra lăn dài trên gò má rồi thấm vào chiếc gối cưới.

Minh họa: Ngô Xuân Khôi

Cuộc sống vợ chồng bắt đầu từ những điều như thế và những suy nghĩ tốt đẹp cứ rơi vãi dần.

Qua thời kỳ cho con bú mụ ấy càng ngày nhìn càng muốt mắt vẻ đẹp gái một con.

Thế rồi đôi mắt mở to “vô số tội” đã lọt vào tầm ngắm của một ông quan chức có quyền và có tiền. Cuộc giăng bẫy “săn thỏ” được bắt đầu. Chẳng hiểu tại sao bữa ấy trên đường đi chợ mụ ấy bị một con xe máy quẹt vào đầu xe mình loạng choạng mụ ấy ngã nhẹ ra đường. Chưa kịp định thần việc gì xảy ra thì đã thấy một người đàn ông đang đứng ven đường lao ra đỡ mụ ấy dậy giọng chứa đầy thương cảm bảo:

- Ôi ôi em có sao không? Có bị đau ở đâu không? 

Hỏi rồi người ấy ân cần đỡ dậy rồi sẽ sàng vuốt bụi trên áo cho mụ ấy. Thực ra cú ngã chẳng đau gì nhưng nước mắt cứ vô tình chảy ra…

Sau cử chỉ nghĩa hiệp đấy mụ ấy và người ấy quen nhau. Đã quen rồi thì thật dễ để hiểu nhau cảm mến thân nhau và và…

Đôi mắt mụ ấy sáng long lanh đôi gò má hồng rực vòng tay choàng riết qua cổ người ấy đôi môi nũng nịu ngọt ngào khiến người ấy cũng nhũn hết cả người, thật chẳng thể cam tâm rời khỏi mụ ấy, lòng chiếm hữu nổi lên người ấy bảo:

- Em ly hôn đi anh sẽ lo tất cả cho em, rồi từ từ anh tính việc ly hôn của anh. Anh cũng chán ngấy mụ vợ tham tiền của anh rồi. Nhưng để an toàn anh sẽ mua nhà ở thành phố cho em và xin cho em một công việc gì đó. Để anh tính được không?

Ôm người ấy chặt hơn nữa mụ ấy thổn thức bảo:

- Được bên anh thì cùng trời cuối đất em cũng đi…

*

Vài tháng sau mối tình trăng sao mơ màng của một thời mê dại được chứng thực bởi một tờ trích lục ly hôn. Đứa con trai dòng giống nhà người ta nên họ dứt khoát giữ lại.

- Ừ giữ thì cho giữ chẳng có con này thì ta đẻ con khác thiếu gì. Ấy là trong đầu mụ đã nghĩ như thế.

Cánh chim từ đây được xổ lồng, mụ ấy phơi phới như cánh bướm vườn xuân. Tạm biệt quê nhà mụ ấy tung tẩy lên thành phố. Một căn hộ chung cư be bé đủ làm tổ ấm cho đôi ta, một tuần người ấy ở với mụ ấy được vài ngày, như thế cũng đủ khiến cho đôi má mụ ấy hồng rực cả ngày và đôi mắt mở to cứ long lanh long lanh.

Bằng tiền cùng mối quan hệ, mụ ấy được nhận vào làm văn phòng ở một cơ quan cấp thành phố. Váy áo đẹp xúng xính, tâm hồn yêu thương tràn trề khiến mụ ấy ngày một đỏ da thắm thịt tận hưởng chan chứa những mặn nồng những khoái cảm dâng tràn quên cả thời gian đang hiện hữu.

Nhoằng một vài cái chớp mắt cuộc sống vợ bé đã được tròn ba năm, lúc ấy mụ mới giật mình đặt câu hỏi sao mình mãi không có thai nhỉ?

Choàng đôi tay qua cổ người ấy nhõng nhẽo một chút, mắt nhìn đắm đuối một chút mụ ấy bảo:

- Em muốn mình có con với nhau

Người ấy ấp gương mặt vào ngực mụ ấy ậm ờ:

- Có chứ… có…

Một vài lần mụ ấy muốn người ấy đưa đi khám sinh sản nhưng người ấy viện cớ này nọ nào là họp đột xuất con ốm mẹ già đau nên mụ ấy quyết tâm tự mình đi khám.

Vị bác sĩ có thâm niên phụ sản cả 25 năm kết luận

- Khả năng sinh sản của em rất tốt. Thế thời gian gần đây em có uống thuốc hay thực phẩm chức năng gì không?

Câu hỏi khiến mụ ấy nhớ ra ngay người ấy đi nước ngoài đem về cho mụ cả đống thực phẩm chức năng mà mụ vẫn uống đều đặn. Kéo khóa cái túi sách lôi ra lọ thực phẩm chức năng sau khi nhìn kỹ bác sĩ nói:

- Đây chính là thủ phạm khiến việc thụ thai của em không thành, trong thành phần của loại này có chất ức chế sự rụng trứng. Em phải bỏ ngay sau một thời gian ổn định em lại thụ thai bình thường nhé. 

Ra về trong lòng mụ ấy rối bời, hóa ra người ấy không muốn mụ có thai nghĩ sâu xa ra thì người ấy cũng có lý, việc ly hôn mụ vợ hám tiền nghe đâu vẫn chưa đi đến thỏa thuận. Người ấy vẫn thủ thỉ vào tai mụ ấy bảo rằng:

- Việc ly hôn của anh khó hơn em còn tài sản em à mụ vợ anh nó coi tiền là nhất nếu không từ từ thì mất hết anh lấy gì mà lo cho em..

Rồi người ấy vuốt tóc mụ ra chiều âu yếm cưng nựng lắm. Đàn bà dạ nhẹ như bông, lòng cạn như đĩa thế là mụ ấy tin tưởng tuyệt đối người đàn ông vĩ đại nhất của đời mình.

Nếu có con vào lúc này làm sao ghi tên bố vào giấy khai sinh, tuổi xuân của mụ ấy còn rộng còn dài vội gì chứ.

Nghĩ vậy thôi nhưng mụ ấy nhất quyết ném mấy lọ thực phẩm chức năng ấy vào thùng rác chỉ để lại một lọ trên cái bàn trang điểm để nghi binh người ta chứ không uống viên nào nữa.

Nửa năm sau bỗng nhiên mụ ấy chậm kinh tận 20 ngày. Đến khám bác sĩ bảo:

- Chúc mừng em đã có tin vui.

Giấu nhẹm tin mình có thai, mụ ấy nghĩ vội gì cứ để cho bất ngờ và  ân tình của mụ ấy với người ấy ngày càng dày thêm trang, mặn như muối ở biển sâu.

Cái thai mới được gần ba tháng tuổi thì có biến cố. Dù vào viện kịp thời dù là bác sĩ giỏi nhất cũng không giữ lại được đứa trẻ. Để giữ tính mạng người mẹ bác sĩ phải làm động tác tước đi quyền làm mẹ vĩnh viễn của mụ ấy.

Trong cơn tuyệt vọng mụ ấy khóc như mưa như gió trong vòng tay ôm của người ấy kèm theo lời động viên an ủi có sức nặng ngàn cân:

- Đừng khóc nữa em còn có anh mà, anh sẽ bên em chăm lo cho em cả đời …. Nín đi…

*

Nỗi đau nào sự mất mát nào rồi cũng nguôi ngoai. Rặng cây bàng trên phố đã bảy lần thay màu lá từ xanh rồi chuyển  màu đỏ rực. Mụ ấy cứ sống thế với thực tại đóng vai vợ bé. Người ấy vẫn thủ thỉ:

- Ly hôn hay không thì có gì khác nhau đâu lòng anh tình anh dành trọn cho em rồi, hơn nữa mụ vợ hám tiền của anh lại rất tợn nếu anh cố tình bỏ, nó sẽ làm anh mất hết. Thân bại danh liệt thì còn gì là đàn ông nữa em? Thương anh em nhé thương anh….

Đàn bà dễ mủi lòng dễ tha thứ dễ thương người một cách ngu si. Nhân ái vốn bản chất của mụ ấy vả lại còn biết bấu víu vào ai? đời Mụ ấy chẳng khác nào cây tầm gửi bám rễ sâu giữa thân cây khác nếu gỡ ra chỉ còn nước chết.

Mùa đông năm ấy lạnh hơn mọi năm trước, lá bàng đỏ sẫm như màu máu trải dài cả con phố mụ ấy mặc chiếc  đầm len dài sát gót chân lửng lơ đi dưới phố. Những chiếc lá đỏ mầu máu rơi đầy trên lối đi hằn những vết thủng lỗ chỗ của chiếc giày mũi nhọn hoắt, nhìn vào đó mụ ấy như tưởng tượng những vết thủng trong lòng mình nhưng không còn con đường nào cứ phải đành giẫm lên chúng mà bước tiếp.

Lang thang mãi cũng chán mụ ấy quay trở về nhà mà chợt buồn tênh. Người ấy hôm nay không có lịch ở nhà mụ.

Bước vào hành lang mụ ấy thấy lạ quá trước cửa căn hộ của mụ ngổn ngang nào giày nào dép. Chưa kịp hiểu điều gì xảy ra thì vừa bước chân vào cửa mụ ấy đã bị kéo giật tay lôi thốc vào nhà. Trời ơi gì thế kia?

Một mụ đàn bà người núng nính đôi mắt xếch ngược trên gương mặt lạnh tanh gằn giọng bảo mấy tên đứng cạnh tay xăm trổ gớm ghiếc;

- Cho con này một trận cho chị? 

Người ấy mặt xanh lè vội quỳ sụp xuống lạy vợ như tế sao bảo:

- Anh xin mình anh van mình, anh hứa sẽ cắt đứt với cô ấy thôi mình đừng làm to chuyện nữa anh ngàn lần biết lỗi rồi.

Người đàn bà núng nính ấy tiến tới sát mụ ấy giơ bàn tay múp míp giáng một cái tát xuống má mụ ấy, năm đầu ngón tay in trên má rớm máu rồi quay sang chồng mình ngạo nghễ nói:

- Tôi cho anh một cơ hội quay đầu

Nói xong người đàn bà ấy ngoắc tay bảo đám hung thần kia:

- Cảnh cáo nhẹ con này thôi về

Người ấy chạy theo đám người kia thở hồng hộc không một câu, không một ánh nhìn lại căn nhà tổ ấm nồng nàn bao năm giờ chỉ còn lại mụ ấy ngã gục trên nền nhà người run giật từng hồi khóc mà không ra tiếng.

Kể từ hôm đó người ấy mất tích như thể đã chuyển hộ khẩu lên sống tại sao Hỏa.

Sau tám tháng ốm vật vã người mụ ấy teo lại chỉ còn hai phần ba cơ thể trước đây. Đôi mắt mở to ngây thơ vô số tội biến mất thay vào đó mí mắt như sập xuống ánh nhìn luôn như phát tia lửa điện kẻ nào nhìn vào lập tức sẽ bị sát thương ngay nhất là đối với đám đàn ông.

Mụ ấy tuyên ngôn một câu với tất cả bạn bè rằng:

- Tao đã đứt dây thần kinh đàn ông, đứt dây thần kinh đàn ông.

Với mụ giờ đây trong cuộc đời đầy nước mắt này chỉ còn một thứ để mụ ấy u mê, chỉ một thứ duy nhất khiến mụ ngày lẫn như đêm mê mẩn.

2. Không biết có phải có tố chất bẩm sinh, hay có lộc về nhà đất, hay kỷ nguyên của bất động sản bập bênh và lên ngôi, hay có cô chị họ đang hoạt động trong lĩnh vực nhà đất mách lối đưa đường bỗng dưng mụ ấy lao vào làm cò đất. Sau một năm tích lũy kinh nghiệm và mánh lới trong lĩnh vực này mụ ấy bắt đầu dấn thân vào đầu tư. Sẵn có chút vốn liếng từ thời làm vợ hờ và số tiền một năm làm cò đất mụ ấy buông tiền mua những ô đất ở nơi đồng hoang chó cũng chả buồn đến ị với giá rẻ như bèo.

Sau có vài năm một dự án thành phố Ánh sáng được phê duyệt dúng khu đất chó chả buồn ị kia, vài miếng đất của mụ có giá chỉ nghe thôi đã ngất bảy ngày mới tỉnh lại vì niềm vui sướng đột ngột đến không ngờ. Vậy là chỉ sau một đêm ngủ dậy mụ ấy trở thành người giàu ú ụ.

Từ tiền ấy mụ lại mua đất, lại phất, lại mua, lại phất. Đến khi giá bất động sản chững lại thì mụ ấy đã no nê rồi, chẳng cần phải làm gì và đi chu du nhiều nước trên  thế giới cũng đủ tiền cho mụ ấy xài.

Có ai đó từng nói “Đều là nỗi bất hạnh khiến người ta phải khóc nhưng ngồi khóc trên con xe Mercedes mát lạnh chắc chắn sẽ sướng hơn ngồi khóc trên con xe máy”. Mụ ấy lấy câu đó làm an ủi mình.

- Ta có nhiều tiền rồi thì đàn ông là cái thá gì. Khinh. Đứt dây thần kinh đàn ông.  Tiền, người yêu vĩ đại của ta, người tình chung thủy nhất của ta, thỏa mãn mọi đam mê của ta sao phải cần đến đàn ông. Khinh. Đứt dây thần kinh đàn ông.

Từ suy nghĩ ấy mà niềm si mê đồng tiền của mụ ấy lúc nào cũng nhảy múa trong đầu mụ.

*

Thời đại số hóa, thời đại 4.0 nên mọi thứ phải đi theo quỹ đạo của sự phát triển. Tiền tệ là thứ cần phải số hóa chắc có một ông tổ hoặc bà tổ nào đấy đã phát kiến ra điều đó và đặt cho những đồng tiền kỹ thuật số với những cái tên  mang tính toàn cầu như là Onecoin, Bifcoin, Ethereum… Không chỉ có cái tên mà đồng tiền kỹ thuật số đã hoạt động trên toàn cầu khiến biết bao người trên thế giới quay cuồng  phát rồ dại trong đó có mụ ấy.

Chưa bao giờ lòng tham của mụ lại kinh hoàng đến vậy. Bùm một cái mụ ấy quăng  cả vài chục tỷ VND vào đồng Onecoin và Bifcoin cùng với hy vọng đến cuồng nộ rằng đến khi những đồng tiền này lên sàn thì mụ ấy sẽ mua cả con tầu vũ trụ để bay lên mặt trăng nhảy múa cùng chú Cuội.

Mụ ấy chờ mãi chờ mãi nhưng giấc mơ nhảy múa vẫn còn xa vời lắm. Chỉ biết lượng tiền thật của mụ đang vơi dần từng ngày và đã ở mức nguy cơ báo động.

Trong lúc chờ những đồng tiền ảo lên ngôi đế vương mụ ấy vét số tiền còn lại đầu tư vào giao dịch trực tuyến có tên gọi Forex. Đồng tiền này lên xuống theo giá vàng trên thị trường Quốc tế. Bởi vậy trong một ngày nó có thể lên xuống bất kỳ trong giờ khắc nào. Mụ ấy đóng cửa ở nhà chăm chăm dán hai con mắt vào biểu đồ của sàn tiền đang biến đổi nhoang nhoáng màu sắc xanh đỏ nhấp nháy trên màn hình con điện thoại Iphone.

Cứ nhìn chân dung mụ ấy đôi mắt lúc sáng rực lúc lại đen sầm như mây đen kéo về chuẩn bị cho một cơn bão tố lúc lại cười ha hả nhảy cỡn lên vì vui sướng rồi lại dập đầu xuống sàn nhà mà nức nở đủ biết mụ cuồng tín tới mức loạn rồi.

Oành một cái mụ ấy trắng tay, số dư tài khoản tiền Forex về  con số 0. Giữa lúc ấy giấy báo nhận căn hộ chung cư cao cấp đã đặt mua gửi đến. Mặt mụ méo xệch ngồi bệt trên sàn nhà nhẩm tính nếu không nộp đủ tiền nhận nhà thì khoản tiền vay thế chấp căn nhà mỗi tháng sẽ là 60 triệu VND. Một năm vèo một cái đã hết nói chi đến một tháng. Tính đi tính lại vẫn không có giải pháp nào cho mụ bởi số tiền làm được bao nhiêu năm nay hiện đang chu du trong tài nguyên kỹ thuật số rộng mênh mông và ảo đến vô cùng kia.

Trong cơn tuyệt vọng nhất mụ ấy đi tìm lời an ủi, có người cho địa chỉ của ông thầy xem Tứ trụ. Người cho địa chỉ bảo rằng:

- Người này siêu giỏi tiên đoán như thần Gia Cát Lượng sống dậy cũng bái làm sư phụ.

Khấp khởi mụ lên đường ngay.

- Chị cho tôi ngày tháng năm giờ sinh và phương hướng nơi chị ra đời.

Ông thầy xem Tứ trụ tóc bạc trắng như cước nước da hồng hào nhìn giống ông thầy bắt mạch bốc thuốc yêu cầu mụ cung cấp thông tin.

Nhẩm tính vẽ vẽ trên giấy một hồi ông thầy phán:

- Số chị có chồng như không, nếu có chỉ làm vợ bé hoặc nhân tình nhân ngãi thôi. Về tài lộc chị phất lên cách đây mươi năm thôi, giàu có lắm nhưng số chị nặng bị thì đứt quai.

Mụ ấy há hốc mồm hỏi lại:

- Số cháu tài lộc từ giờ trở đi thế nào ạ?

Lại tính tính toán toán một hồi bỗng thấy reo lên:

- À đến năm chị 53 tuổi có một tiếng sét về tiền bạc.

Mồm mụ ấy lại há ra, mắt trợn lên hỏi thầy:

- Tiếng sét về tiền bạc có nghĩa là thế nào ạ?

- Chị cứ hình dung ra ví như có một khoản tiền thình lình đổ ập vào người chị, nhiều lắm đếm không xuể, đốt không hết tiền. Tiếng sét nên bất ngờ chị cứ chờ mà xem.

Nếu không kịp lấy tay bịt miệng mình lại chắc là mụ ấy sẽ rú lên vì vui sướng. Đúng như dự tính năm ấy đồng tiền Onecoin, Bifcoin sẽ lên sàn, mụ ấy sẽ trở thành tỷ phú.

- Ôi tiếng sét về tiền bạc hãy đánh vỡ đầu ta đi. Ôi tiếng sét của đời ta tiếng sét của đồng Onecoin, Bifcoin muôn năm. Ta sống rồi.

Chào ông thầy Tứ trụ ra về mà mụ như đang bay lượn trên không trung, giấc mơ nhảy múa cùng chú Cuội trên cung Trăng sẽ thành hiện thực đến nơi rồi.

- Đàn ông là cái thá gì? Khinh. Đứt dây thần kinh đàn ông rồi. Ha ha

Đứng giữa đường ngửa mặt lên trời mụ ấy cười khoái trá. Niềm vui đến tột đỉnh.

3. Giữa trời nắng như thiêu đốt người ta thấy một người đàn bà mặt mũi lem nhem đen nhẻm như nhọ từ đít nồi bánh chưng quyết ngang dọc khắp mặt. Mái tóc dài bết thành lọn xoắn hình lò xo thắt thẻo trên chiếc áo xỉn mầu như tấm dẻ lau nước chè mạn lâu ngày.

Vừa đi người đàn bà đó vừa ngửa mặt lên trời hai tay giơ cao và cười sằng sặc.

Người trong khu phố bảo nhau:

- Cô này điên mấy năm nay rồi ngày cũng như đêm lúc nào cũng ngửa mặt lên ngắm Trời.

Trời xanh ngút ngát không một gợn mây nhưng lạ quá trên cao thẳm ấy lại thấy hình bóng của trăng.

*

Đêm ấy trăng mười sáu sáng rỡ như ngọc người ta nhìn thấy rõ bóng chị Hằng yểu điệu thướt tha thân hình mềm mại bay lượn, còn chú Cuội ngồi dưới gốc cây đa thổi sáo, tiếng  sáo vi vút vang vọng xuống tận trần gian.

Không tin các bạn cứ chờ đến đêm mười sáu mà xem. Thật đấy.

Truyện ngắn của Đặng Lưu San
.
.