Linh vật sea games

Thứ Năm, 19/09/2019, 08:12
Tại một phòng trà nhỏ dành cho những đôi nhân tình, anh Tân hất mái tóc mở cái cặp da đưa cho nàng vũ nữ đường phố một bọc được gói ghém cẩn thận bảo:- Như anh đã trao đổi với cô, đủ số mà cô yêu cầu. Bước đầu rất thuận lợi rồi, Tiếp theo làm cho anh một số việc thế này… thế này…

Không khí nóng rẫy như một chiếc chảo rang khổng lồ bén lửa dù là ở giữa sân cơ quan có một cái đài phun nước. Những tia nước mảnh như những chiếc quạt thủy tinh lấp lánh cũng chẳng làm cho không khí dịu đi chút nào.

Cái đài phun nước này được xây từ khi Giám đốc mới về nhậm chức. Cán bộ nhân viên trong cơ quan kháo nhau:

 - Chấn trạch đấy.

- Đề phòng  ma quỷ nhiễu nhương.

 Đài phun nước từ ngày được xây  đến giờ không thấy phát huy vai trò thì phải, để cho cái đám ma quỷ vô hình ấy gây ra bao điều phiền phức cho cơ quan.

*

Sáng thứ hai cô Thư ký Khoa đến sớm, vừa mở cửa phòng thì thất kinh hét lớn, giọng ú ớ như lưỡi đã rụt vào trong vòm họng. Bác bảo vệ chạy tới cũng giật lùi trở ra, mặt tái xanh.

Trên chiếc ghế bọc da đen bóng một cái đầu ngật ngửa cứng đờ, mắt trợn ngược, mặt trắng như sáp. Cánh tay vẫn đặt trên bàn một vệt cứa sâu cắt đứt động mạnh chủ, máu chảy lênh loang có chỗ đọng thành vũng trên nền gạch men mầu trắng.

Cả cơ quan được phen náo loạn rồi xì xào, thương xót, trách móc, nghi hoặc.

- Trời ơi sao lại chọn cái chết thế này?

- Hôm qua tôi vừa gặp thầy ấy ở hành lang, anh em còn bắt tay nhau kia mà…

- Chẹp, chỉ khổ vợ khổ con người chết là hết biết gì?

Năm tháng qua đi dần dần không còn ai nhắc đến cái chết đau lòng ấy nữa. Đời vốn thế. Chẳng nhẽ cứ rầu rĩ bi thương mãi sao. Ân tình hay tệ bạc thì thời gian cũng khỏa lấp.

*

Mới năm rưỡi qua thì một cái chết kinh hoàng nữa xảy ra.

9 giờ sáng, cả cơ quan đang trong guồng công việc tất cả lại được phen giật mình khi nghe tiếng hô hoán:

- Ối cháy kìa, cứu cứu…

Mọi người chạy túa ra sân một cảnh tượng hãi hùng khiến một số chị em mắt nhắm chặt, tay đỡ tim.

Chiếc chăn nhung hình những bông hoa đỏ thắm đang cuốn chặt vào ai đó cháy rừng rực. Người trong chăn lăn qua lăn lại trước cửa phòng y tế, ngọn lửa cao vút lên tới trần nhà. Bên trong phòng có hai cô nhân viên chạy đi chạy lại trong cơn điên cuồng và tuyệt vọng chờ chết. Chỉ sau khoảng thời gian rất ngắn bó đuốc chăn nằm im. Người ta hét nhau lấy bình cứu hỏa, bọt tuyết trắng xóa đã dập tắt lửa. Khi cái chăn được gỡ ra một thân hình cháy xạm co quắp. Tất cả kêu lên:

- Bác sĩ… bác sĩ…

Hai cô nhân viên y tế sau khi được cứu ra ngoài đã ngất lịm trong tay các đồng nghiệp.

Anh Tuyển, Ban tổ chức giọng sững sờ:

- Vừa sáng nay tôi gặp bác sĩ… thấy anh ấy xách cái can 5 lít cứ ngỡ rượu ai dè lại là xăng.

- Trời ơi có uất ức điều gì mà lại phải tự thiêu như thế.

Biết bao nhiêu câu phán đoán, xì xầm bàn tán sau đấy nhưng kết luận của cơ quan điều tra đưa ra: Trầm cảm tự tìm đến cái chết. Trong cuộc họp cơ quan lãnh đạo yêu cầu không một ai được bàn tán về cái chết của bác sĩ. Cái chết ám ảnh ấy rồi cũng chìm vào thời gian, hành động tự thiêu thì rõ ràng làm gì có ai bắt chết?

Vào mùa hè nóng bức chiếc quạt nước trong suốt như thủy tinh vẫn lấp lánh, lấp lánh giữa sân cơ quan.

*

Tân quan tân chính sách là lẽ đương nhiên. Giám đốc cải cách từ vấn đề nhỏ đến vấn đề lớn là quy hoạch bổ nhiệm cán bộ ở các vị trí chủ chốt. Cơ quan muốn phát triển thì phải mạnh dạn đổi mới từ phương thức làm việc đến tư duy con người.

Minh họa: Phạm Minh Hải.

Một phát kiến mới được đưa ra đó là mỗi hồ sơ đưa lên trình ký phải có một tờ trình được chia làm 6 ô trên tờ giấy A4 đủ chữ ký của các bộ phận, từ Khoa chuyên môn, văn phòng, tài vụ và các bộ phận liên quan khác.

Tiến sĩ Bế - người có khiếu hài hước trong cơ quan đã đọc mấy câu thơ trong lúc giải lao cuộc họp giao ban thế này:

Một bước tiến vĩ đại

Đoàn kết đại đoàn kết

Ta nào hãy nắm tay

Cùng ký vào sáu lỗ

"Các vị mũ cao áo dài" bật cười ha hả. Vài người lắc đầu ngao ngán.

*

Trong phòng Giám đốc mới ngày nào điện cũng sáng mãi tới 20 giờ tối. Quan văn bá võ tề tựu ra mắt đủ chỉ có một vài vị Giáo sư, Phó Giáo sư thuộc thành phần chậm tiến, khư khư ôm tư tưởng cũ là không thấy đâu.

Người thường xuyên ra vào sớm tối phải kể đến anh Tân vừa bảo vệ luận án Tiến sĩ và cô  nàng có đường cong cùng bước đi như nàng "Esmeralda" nhảy múa.

Anh Tân thân hình mỏng kèm theo cái lưng hơi còng. Tạo hóa sinh ra đã  rất hài hòa cho anh Tân mái tóc mềm  xõa trán rủ lấp bớt ánh nhìn của loài thú ăn thịt rình mồi ban đêm. Bảo vệ xong luận án Tiến sĩ, đầu anh Tân đã chấm một hai vị trí trong cơ quan, hèm nỗi các vị trí đã "án binh bất động". Giám đốc mới về cơ hội đây rồi, nghĩ đi đôi với hành động anh Tân không bỏ phí một giây phút nào. Giám đốc mới về còn đầy bỡ ngỡ, có người xả thân tham mưu còn gì quý bằng. Thâm tình giữa tham mưu và Giám đốc gắn kết như keo con voi bởi người hiến nàng "Esmeralda" cho Giám đốc chính là anh Tân.

Chẳng biết bắt đầu từ đâu nhưng mỗi lần chiếc đầm dài lướt thướt uốn lượn theo bước chân của nàng vũ nữ lấp ló ở cửa phòng là nhịp tim của Giám đốc lại dập dềnh như sóng trước giờ biển động.

Nàng vũ nữ đường phố vòng tay áp gương mặt của Giám đốc vào cái cổ trắng mịn như cánh hoa lê nở trên đầu non của mình miệng thì thào:

- Mình ơi đêm qua em mơ thấy chúng mình…. 

Giám đốc như được tái sinh trong hơi thở gấp gáp đến vuột hơi vẫn kịp nghĩ: nếu có thể được ta tặng nàng cả vũ trụ này.

- Việc của anh Tân mình tính sao rồi?

Nàng hỏi giọng nũng nịu, cái môi chu ra rõ dễ thương. 

Giám đốc:

- Ừ để anh tính cho chắc.

Mỗi lần nàng vũ nữ đường phố ngã vào lòng, những ngón tay mềm mại lùa vào mái tóc sương gió của Giám đốc tâm hồn cằn cỗi của Giám đốc lại miên man, miên man.

*

Trước ngày có một cuộc bỏ phiếu lấy tín nhiệm mở rộng được triển khai Giám đốc phát biểu tại cuộc họp toàn cơ quan thế này:

- Thời đại 4.0, chúng ta phải mạnh dạn sàng lọc chọn những người có tâm có tầm để cống hiến cho sự phát triển của ngành. Lần này bỏ phiếu tín nhiệm chúng ta hãy coi đây là một sự thăm dò, một sự đánh giá khách quan…

Nhìn cái đầu nghênh nghênh, cái ngực ưỡn ra, vẻ mặt đắc ý của Giám đốc, cô Hân văn thư cơ quan buột miệng:

- Mọi người nhìn mà xem, Giám đốc cực giống biểu tượng linh vật SEA Games lần thứ 22 chưa?

Mấy cán bộ ngồi cùng dãy ghế với cô Hân gật gù đồng tình tán thưởng. Cô Thi giơ ngay biểu tượng ngón tay cái gật đầu lia lịa:

- Chuẩn, chuẩn.

- Một phát hiện siêu việt.

- Dáng đi cũng thế các mợ ạ, Như con trâu cà chuẩn bị phối giống.

- Ha ha, hi hi.

Tất cả bịt miệng cười. Có người cúi rạp xuống bàn cái lưng rung lên từng hồi.

*

Tại một phòng trà nhỏ dành cho những đôi nhân tình, anh Tân hất mái tóc mở cái cặp da đưa cho nàng vũ nữ đường phố một bọc được gói ghém cẩn thận bảo:

- Như anh đã trao đổi với cô, đủ số mà cô yêu cầu. Bước đầu rất thuận lợi rồi, Tiếp theo làm cho anh một số việc thế này… thế này…

Giọng anh Tân nhỏ tới mức nàng vũ nữa phải ghé sát vào mới nghe được.

Nghe xong mật thị nàng vũ nữ nói:

- Anh yên tâm, đến tấm thân ngọc ngà này cũng đem ra phục vụ cho việc của anh thì mọi thứ khác là chuyện nhỏ. 

Ngưng lời nàng nở một nụ cười ngọt và độc tới mức nếu có đám ruồi nào vo ve gần ấy cũng lần lượt chết đứ không xót một con nào.

*

Bóng chiếc đầm chấm gót mầu rượu vang thoắt ẩn thoát hiện ở các phòng ban trong cơ quan. Xuất hiện cùng chiếc đầm mầu rượu vang ấy là những  chiếc túi giấy in hình logo của các hãng nổi tiếng trên thế giới, kèm một nụ cười như hoa đương nụ bỗng hé nở. Được giấc mơ miên man của Giám đốc tặng quà kèm nụ cười thân ái ai cũng hạ một câu:

- Chị, em… yên tâm.

Kết quả cuộc bỏ phiếu thăm dò tín nhiệm có một vài vị trí lung lay riêng vị trí Trưởng ban của Tiến sĩ Huê thì mức tín nhiệm thấp tới mức chóng mặt và có vài gương mặt mới nổi được lá phiếu tín nhiệm cao. Trong danh sách này có Tiến sĩ Tân.

- Sao lại có thể thế dược?

- Cô Huê nghiệp vụ chuyên môn sâu mà.

- Ai bảo tính thẳng như cây cau, người ta bỏ phiếu có phải để lựa chọn người làm việc đâu ý ăn nết ở hết.

Xì xào bàn tán hay bất bình chả sao. Đến tự thiêu cắt tay chết cũng đã rơi vào sự lãng quên rồi chấp gì mấy việc lẻ tẻ này.

Cô Huê được mời lên Ban tổ chức làm công tác tư tưởng. Tín nhiệm trong Ban thấp khó ở lại làm việc tổ chức sẽ sắp xếp sang một bộ phận khác. Nếu cô Huê không đồng ý e là 6 tháng nữa hết nhiệm kỳ không thể ra quyết định Trưởng ban được.

Niềm tin trong lòng Tiến sĩ Huê vỡ vụn như chiếc bánh đa nóng ròn rơi xuống mặt đất. Sau khi đấu tranh tư tưởng quyết liệt và nghe theo lời khuyên của một vài đồng nghiệp, Tiến sĩ Huê đồng ý về Trung tâm tư liệu. Tiến sĩ Huê dần như cái bóng lặng lẽ trong các cuộc họp giao ban đầu tuần.

Tiến sĩ Tân được bổ nhiệm thay vào vị trí của Tiến sĩ Huê.

*

Đám ma quỷ vô hình trong cơ quan hình như vẫn nhiễu nhương, phòng y tế lại được phen hết hồn nữa.

Tiếng còi hụ dài từng hồi của chiếc xe cấp cứu vào lúc 17h30 phút chiều khiến một số cán bộ bắt đầu ra về  ai cũng sửng sốt. Người ta thấy hai bác sĩ áo blouse trắng toát hối hả khiêng một chiếc cáng trên đó Giám đốc nằm thẳng cẳng mặt đỏ rực như người ngộ độc rượu mắt nhắm nghiền thở hổn hển. Nàng vũ nữ một tay xách váy bộ ngực phập phồng hớt hải đi từ tầng hai xuống.

Có ai đó hỏi:

- Giám đốc làm sao thế?

Ai đó trả lời:

- Hình như Giám đốc phản ứng thuốc.

- Thuốc gì?

- Ông phải hỏi bác sĩ, tôi biết chết liền.

Nàng vũ nữ mặt tái dại đứng trôn chân nhìn theo chiếc cáng đã đưa lên xe cấp cứu từng hồi còi hụ dài gấp gáp.

Trước đó vài chục phút nàng vũ nữ ỏn ẻn rót một ly nước lọc ngồi vào đùi Giám đốc tận tình kề vào miệng Giám đốc một tay chìa ra hai viên thuốc hình trái tim mầu hồng giọng ướt rượt bảo:

- Mình uống ngay đi. thuốc này công dụng nhanh… em thấy mình dạo này đuối lắm… nào mình.

Cả vũ trụ còn dâng tặng được việc uống thuốc làm nàng viên mãn thì chỉ  một cái chớp mắt là xong. Vừa uống Giám đốc vừa nghĩ thế.

 Tiếng còi hụ của chiếc xe chở Giám đốc đi cấp cứu nghe đã xa lắc mọi người mới lục tục ra về. Chẳng biết mọi người nghĩ gì, liệu có ai mong chiếc xe cấp cứu  Giám đốc đến bệnh viện thì đã muộn…

Trời vẫn còn thương Giám đốc nên Giám đốc chỉ nằm viện ba ngày là bình phục.

*

Một thầy phong thủy mới được mời đến.

Vào một ngày cái đài phun nước bỗng nhiên bị đập đi, người ta lát phẳng rồi đặt ở vị trí đó vài ba cái ghế đá. Đám sinh viên có chỗ ngồi tụ tập. Chúng cười nói chí chóe trêu nhau, tiếng cười trong vắt xao động cả một khoảng trời xanh ngắt.

Cái đài phun nước đập đi cơ quan như bình yên trở lại. Những vị Giáo sư, Phó giáo sư chậm tiến đến tuổi đã nghỉ hưu, Tiến sĩ Bế hay chọc ngoáy và một vài người có cốt cách cũng xin chuyển công tác đi cơ quan khác.

Hóa ra tất cả những rắc rối trong cơ quan là do cái đài phun nước gây ra. Có lẽ trình của thầy phong thủy trước non kém.

Tiến sĩ Tân giờ đã được bổ nhiệm giữ chức Phó Giám đốc, nàng vũ nữ đường phố cũng đã giữ chức vụ Trưởng phòng, nghe đâu sắp tới sẽ là Phó trưởng ban.

Sáng sáng người ta vẫn thường xuyên nhìn thấy cái đầu của linh vật SEA Games lần thứ 22 nghênh nghênh đi trong hành lang tầng hai tòa nhà D. Tầng 2 là nơi có phòng của Giám đốc.

Trong cơ quan một số cán bộ nữ trẻ mới vào ngành cố tình tạo dáng đi nhún nhảy như nàng vũ nữ đường phố và lạ thật, có một cậu mới được tuyển dụng vào cơ quan có ánh nhìn cùng mái tóc xõa trán giống hệt Phó giám đốc Tân.

Một ngày nào đấy trong phòng truyền thống của cơ quan sẽ có bức ảnh của linh vật SEA Games lần thứ 22, ở dưới bức ảnh có dòng chữ: Giám đốc… nhiệm kỳ năm 201… đến 201…

Phát hiện sự giống nhau về hình hài giữa Giám đốc với linh vật SEA Games lần thứ 22 của cô Hân là một phát hiện tuyệt vời nhất. Sâu bên trong hình hài linh vật ấy chỉ có" đám ma quỷ nhiễu nhương" kia mới tường tận và thấu hiểu.

Truyện ngắn của Đặng Lưu San
.
.