Công nghệ sản xuất thạc sĩ

Thứ Hai, 14/08/2017, 08:01
Vợ tôi ngồi vào trước máy tính, mở game "Công nghệ sản xuất thạc sĩ", nhập nguyên liệu "người ngốc", làm vài thao tác với chuột máy tính, quả nhiên người ngốc nguyên liệu kia giờ đã là thạc sĩ! Tôi thấy hứng thú, bảo vợ đưa chuột cho tôi chơi thử...

Tại một cửa hàng băng đĩa, thấy có đĩa "Công nghệ sản xuất thạc sĩ", tôi ngạc nhiên hỏi chủ cửa hàng:

- Đào tạo thạc sĩ đâu phải là làm giày da mà có công nghệ sản xuất chứ?

Chủ cửa hàng đáp:

- Là trò chơi thôi. Cũng hay đấy. Anh mua về chơi thử đi.

Tôi vốn luôn ao ước trở thành thạc sĩ, tiếc là không có bản lĩnh ấy. Không có bản lĩnh trong hiện thực để thành thạc sĩ, bây giờ thành thạc sĩ ảo cũng tốt chứ sao? Nghĩ thế tôi mua ngay đĩa "Công nghệ sản xuất thạc sĩ".

Về đến nhà, tôi vội mở máy ra chơi. Trò chơi bắt đầu. Trước tiên là chọn nguyên liệu sản xuất. Chẳng cần nghĩ ngợi gì, tôi "nhập" "học sinh" để xem nó biến "học sinh" thành thạc sĩ thế nào? Tôi nghĩ, chắc là quá trình này thú vị lắm đây, không ngờ… cậu học sinh này học tiểu học, học trung học, học đại học, rồi học cao học, cuối cùng thành thạc sĩ, chẳng có nghĩa lý gì cả! Tôi coi là mình bị lừa, ném chiếc đĩa vào hộc bàn, chẳng thèm động đến nữa.

Minh họa: Lê Tiến Vượng.

Mấy hôm sau, vợ tôi hỏi:

- Cái đĩa trong hộc bàn là anh mua đấy à? Rất có ý nghĩa!

- Ý nghĩa quái gì? Ai chẳng biết muốn thành thạc sĩ thì phải học từ tiểu học đến cao học? Thế mà cũng gọi là công nghệ?

Vợ tôi nói:

- Tại anh chưa biết đấy thôi. Mình phải thay nguyên liệu thì công nghệ sản xuất mới có hiệu quả chứ. Hay lắm cơ. Sáng nay em thử dùng nguyên liệu là một gã ngốc nghếch để sản xuất ra một thạc sĩ kia đấy!

- Thế à? Một gã ngốc nghếch thì làm sao thành thạc sĩ được? Anh không tin.

- Để em chơi cho anh xem.

Vợ tôi ngồi vào trước máy tính, mở game "Công nghệ sản xuất thạc sĩ", nhập nguyên liệu "người ngốc", làm vài thao tác với chuột máy tính, quả nhiên người ngốc nguyên liệu kia giờ đã là thạc sĩ! Tôi thấy hứng thú, bảo vợ đưa chuột cho tôi chơi thử.

Tôi nhập nguyên liệu "cẩu" (chó). Màn hình nhảy ra ba chữ: "Có sáng tạo". Sau đó hỏi: "Chó của ai? Chó nhà hay chó hoang? Đực hay cái?". Tôi nhập luôn "chó nhà nghèo". Màn hình hiện ra dòng chữ "Trò chơi không tiến hành được". Tôi thay nguyên liệu "Chó nhà giàu". Màn hình hiển thị "Trò chơi tiếp tục, công nghệ sản xuất thạc sĩ bắt đầu khởi động".

Bước 1: "Tìm người thi thế. Giao 1 vạn 5 nghìn tệ". Giao tiền xong (đương nhiên là chơi thôi, không phải tiền thật), màn hình hiển thị: "Đã vượt qua kỳ thi tuyển. Xin hỏi "quý cẩu" (chó quý) học chuyên ngành gì?". Tôi nhập "Quản lý kinh tế", màn hình hiển thị: "Mã số học viên của quý cẩu là 0124. Cần nộp tiền tài trợ, học phí, tiền giáo trình, tiền ăn ở nội trú, tiền bảo vệ luận án, tiền chứng thư, tiền trang phục và các loại phí khác, đặc biệt là phí bồi dưỡng, huấn luyện học viên. Tổng cộng 11 vạn 6 ngàn nhân dân tệ". 

Khi giao xong số tiền này, trên màn hình xuất hiện biểu tượng trường đại học trông rất hoành tráng, bên cạnh có hình vẽ mấy con chó và tên gọi của chúng để tôi lựa chọn. Tôi nhấp chuột vào con chó xù có tên là Thúy Hoa, Ôi con chó lập tức cử động và, giống như là nó đang dùng mồm lật từng trang giáo trình. Bên dưới có dòng chữ: "Đã bước sang công đoạn thứ hai, học viên Thúy Hoa đang nghiên cứu giáo trình thạc sĩ quản lý kinh tế". 

Một lát sau, khóa học kết thúc. Một vị to béo trao bằng tốt nghiệp thạc sĩ cho Thúy Hoa. Con Thúy Hoa đáng yêu ngậm lấy tấm bằng thạc sĩ đưa lên cao, tấm bằng mỗi lúc một to ra cho tới khi đọc được dòng chữ "thạc sĩ quản lý kinh tế".

"Rõ vớ vẩn!" - Vợ chồng tôi kêu lên.

Tấm bằng tốt nghiệp đột nhiên biến mất, thay vào đó là dòng chữ "Trò chơi kết thúc".

Truyện vui của Trương Bình (Trung Quốc)-Trà Ly (dịch)
.
.