Bóng đá quốc gia có vấn đề

Thứ Bảy, 02/03/2019, 08:13
Lưu Đại Minh, Thị trưởng thành phố Đăng Châu là một người say mê bóng đá. Không những say mê khi đá bóng với cấp dưới, ông còn chơi ở vị trí tiền đạo.

Một ngày, khi Thị trưởng Lưu đang làm việc thì viên thư ký vào báo cho ông biết có ông huấn luyện viên Carado muốn gặp ông, hiện ông ta đang ngồi đợi ông ở phòng khách. Thị trưởng Lưu rất ngạc nhiên, nhưng ông lại có phần hứng thú. Carado mới được mời về làm huấn luyện viên cho đội bóng có tiếng của tỉnh lân cận, ông ta từng giảng dạy cho một số câu lạc bộ lớn ở nước ngoài. Mình với ông ta không quen nhau, vậy ông ta đến tìm mình có việc gì?

Thị trưởng Lưu vội đi ra phòng khách. Ông huấn luyện viên Carado thông thạo Hán ngữ. Sau một hồi hàn huyên, ông huấn luyện viên đi thẳng vào vấn đề. Ông nói rằng ông đến đây để tuyển người.  

Thị trưởng Lưu ngạc nhiên hỏi: "Tuyển người?".

"Vâng, đội bóng của tôi cần một xạ thủ, hy vọng rằng ông Lưu sẽ giúp tôi".

Minh họa: Lê Tâm.

Thị trưởng Lưu không chút do dự nói: "Không có vấn đề gì, đây là một việc tốt, ông có thể tuỳ ý chọn các cầu thủ trong thành phố của tôi. Ông đã nhằm vào ai chưa?".

Huấn luyện viên Karado nói: "Đó là ông, ông Lưu ạ".

Thị trưởng Lưu trố mắt kinh ngạc: "Tôi à? Ông có nhầm không đấy?".

"Không nhầm đâu, tôi đã nhằm trúng ông. Ông Lưu, ông là một thiên tài bóng đá, ông làm thị trưởng thì không phát huy được, ở trên sân bóng đá mới là chỗ ông biểu thị tài năng. Hy vọng ông đến với đội bóng của chúng tôi, tôi bảo đảm rằng đãi ngộ sẽ hơn rất nhiều với chức thị trưởng của ông".

Mới đầu Thị trưởng Lưu nghĩ rằng đó là một trò đùa, nhưng thấy thái độ ông huấn luyện viên rất nghiêm túc, chứng tỏ rằng ông ta đang nói thật. Ông huấn luyện viên này quả là ngây thơ, ở đây vận động viên không thể sánh được với Thị trưởng. Hơn nữa Thị trưởng Lưu cũng tự biết rằng trình độ bóng đá của mình chỉ là trình độ nghiệp dư, với lại bây giờ tuổi ông đã cao mà tham gia vào đội bóng chuyên nghiệp thì đúng là trò cười.

Ông huấn luyện viên đầy lòng tin nhìn ông Lưu chờ đợi: "Ông Lưu, ông đã nghĩ kỹ chưa?".

Thị trưởng Lưu đương nhiên là không phải suy nghĩ, nhưng ông thực sự cảm thấy khó hiểu. Mình không biết ông ta, tại sao ông ta lại biết mình? Ông Thị trưởng tò mò hỏi: "Ông Carado, tại sao ông lại nhằm vào tôi".

Ông huấn luyện viên nói: "Trước khi đến Trung Quốc, tôi đã nghe nói đội tuyển bóng đá Trung Quốc đang lâm vào một cuộc khủng khoảng. Đường đường là đội bóng của một nước lớn mà lại bị đội bóng Thái Lan, một nước nhỏ bé cho đo ván không bàn gỡ. Một nước hơn một tỷ người, một trăm triệu người mới chọn một người mà lại không chọn được 11 cầu thủ hay? Nhất định là có vướng mắc ở chỗ nào đó".

Thị trưởng Lưu hỏi lại: "Vậy ông xem xem vướng mắc ở chỗ nào?".

"Nhất định là ở vấn đề chọn cầu thủ, người đá bóng hay thì lại không được chọn, ví dụ như trường hợp của ông chẳng hạn, ông chơi rất hay nhưng lại không được chọn vào đội tuyển quốc gia?".

 Thị trưởng Lưu nghe ông huấn luyện viên nói như vậy, trong lòng không khỏi có chút đắc ý. Ông hỏi tiếp: "Ông đã xem tôi đá bóng chưa?".

 Ông huấn luyện viên lấy ra một tờ báo và nói: "Ông xem đây, trên tờ báo này đăng trong một trận đấu ông đã ghi được 12 bàn".

Thị trưởng Lưu cầm lấy tờ báo và xem, quả nhiên không phải là giả, nội dung bài báo là: "Tối hôm qua, cơ quan chính quyền thành phố đã tổ chức một trận đấu bóng đá, Thị trưởng Lưu một mình ghi được 12 bàn". Bài đăng còn kèm theo ảnh. 

Hoá ra là thế, Thị trưởng Lưu dở khóc dở cười vội giải thích với ông huấn luyện viên: "Đây là các cơ quan trong thành phố tổ chức thi đấu giao hữu với nhau, tính làm gì?". 

Ông huấn luyện viên nói rất dứt khoát: "Không thể được, ông nhìn tấm ảnh đi; các hậu vệ đều là những người khoẻ mạnh, ông có thể đá vào 12 bàn thì tuyệt đối là thiên tài rồi".

Thị trưởng Lưu ngượng đỏ mặt,  không biết giải thích việc này thế nào? Bởi vì cầu thủ cả hai đội bóng đều là cấp dưới của Thị trưởng nên khi ông có bóng là họ đều "nhường" để cho ông tự do ghi bàn, nếu được xem tận mắt thì ông huấn luyện viên mới thực sự hiểu.
Truyện vui của Trương Lệ Bình (Trung Quốc)- Nguyễn Thiêm (dịch)
.
.