Án chồng án

Thứ Năm, 19/01/2017, 19:37
“Cứu tôi với! Cứu tôi với... Có kẻ giết người! Có kẻ giết người!...” - Một người phụ nữ trung niên từ trong con hẻm tối mờ hốt hoảng chạy ra, vừa chạy vừa hét lên. Ngay sau đó, những người khách qua đường vây chặt bốn bên xung quanh khu vực này, tưởng như con kiến cũng không chui lọt. 

Cảnh sát cũng nhanh chóng đến hiện trường, phong tỏa chặt không cho người qua lại. Mấy anh cảnh sát cầm đèn pin tiến vào trong con hẻm. Trong đó, chỉ thấy một người đàn ông trung niên đang nằm trên vũng máu, trên ngực còn cắm một con dao găm.

Cảnh sát đã lục soát khắp mọi nơi thật kỹ lưỡng, từ những xó xỉnh tối om đến chỗ sáng lờ mờ trong con hẻm, nhưng chả tìm ra một manh mối hay dấu vết nào. Hỏi một số khách qua đường cũng không phát hiện ra manh mối nào hữu ích, dù là rất nhỏ. Cảnh sát chỉ còn cách phong tỏa chặt hiện trường và đưa người phụ nữ trung niên về đồn.

Người phụ nữ trung niên dường như vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh sau cú sốc, ngồi trong đồn cảnh sát mà toàn thân run rẩy, nói những câu rất mơ hồ, không rõ ràng, chả biết chị ta nói những gì.

Sau khoảng một tiếng đồng hồ, người phụ nữ trung niên mới bình tĩnh lại, kể về sự việc vừa xảy ra. Người phụ nữ trung niên này tên là Diệp Mai, còn người bị chết là chồng của chị ta. Hai vợ chồng vừa đi qua con hẻm, bỗng có một tên lưu manh rút dao găm ra đe dọa họ, bắt họ phải giao nộp những đồ vật có giá trị rồi mới cho đi.

Chồng của Diệp Mai không chịu giao nộp những đồ vật của mình cho hắn, và la to kêu cứu. Tên lưu manh thấy chồng của Diệp Mai hô hoán gọi người đến cứu giúp, đã lấy dao găm đâm vào ngực chồng của Diệp Mai. Chồng của Diệp Mai ngay tức khắc ngã lăn xuống đất, máu từ ngực không ngừng chảy ra. Tên lưu manh thấy mình đã giết người thì lập tức bỏ chạy.

- Anh chị có đồ vật gì bị hắn cướp mất không? - Một viên cảnh sát hỏi.

- Không bị mất cái gì cả! - Diệp Mai lắc đầu nói.

- Chị có nhìn thấy mặt của tên lưu manh đó không?

- Lúc đó đèn trong con hẻm quá tối nên tôi không nhìn thấy gì!

Viên cảnh sát lại hỏi thêm một số câu hỏi nữa, Diệp Mai đều trả lời trôi chảy.

- Được rồi, chị Diệp, chị có thể về nhà, nếu chúng tôi tìm thấy manh mối mới, chúng tôi sẽ thông báo cho chị sau.

- Cảm ơn đồng chí cảnh sát, đồng chí bắt kẻ giết người càng sớm càng tốt, như vậy sẽ an ủi vong linh của chồng tôi ở trên trời - Diệp Mai vừa nói vừa khóc nức nở.

Minh họa: Hà Trí Hiếu.

Sau khi Diệp Mai vừa mới ra khỏi đồn cảnh sát, một cảnh sát trẻ chuyên lưu trữ tài liệu đi vào nói với Đội trưởng Lưu:

- Báo cáo Đội trưởng, chúng tôi đã kiểm tra rõ ràng, người vừa bị giết chết là Vương Hữu Đức, ông này là chủ một công ty tư nhân.

- Ồ, cậu nói sao, hai vợ chồng Vương Hữu Đức đã đi qua con hẻm ấy thế nào. Con hẻm ấy có nằm trên đường về nhà của họ không?- Đội trưởng Lưu ra hiệu cho hai người cảnh sát khác.

- Có lẽ là đến nhà của một người bạn!

- Đúng rồi! Thưa Đội trưởng Lưu, chúng tôi còn thấy có một điều rất là kỳ lạ.

- Chuyện gì, nói nhanh lên xem nào.

- Chúng tôi tìm trên người của Vương Hữu Đức thì không thấy có điện thoại. Đội trưởng Lưu, anh hãy nói xem, đường đường là một Giám đốc Công ty, làm sao Vương Hữu Đức lại không mang theo điện thoại di động cơ chứ.

- Ừ, đúng vậy, vụ án này còn nhiều điều nghi ngờ.

Đến ngày thứ ba vẫn không tìm thấy bất kỳ manh mối hữu ích nào, Diệp Mai đã đến đồn cảnh sát mấy lần để hỏi xem đã có manh mối mới nào chưa. Đúng lúc ấy, Phòng Cảnh sát có điện thoại gọi tới. Đầu dây bên kia là giọng phụ nữ, cô nói rằng cô vừa bị cưỡng hiếp ở khách sạn Đế Hào.

- Hừ! Thực là có nhiều chuyện buồn dồn dập tới, hết vụ án này lại sang vụ án khác - Đội trưởng Lưu lắc đầu, vừa nói vừa thở dài.

- Tiểu Vương, tôi và cậu đi xuống khách sạn Đế Hào xem sao! - Đội trưởng Lưu nói.

Sau khi đã đến khách sạn hỏi han một số tình hình, xem hình ảnh trên máy ghi hình giám sát, cảnh sát ngay lập tức còng tay kẻ bị nghi ngờ. Không quá hai ngày, kẻ phạm tội hiếp dâm đã bị bắt, nhưng vụ án giết người thì vẫn không có gì tiến triển.

Qua một cuộc thẩm vấn, xét hỏi, tên phạm tội hiếp dâm ấy đã khai báo tường tận tội lỗi của mình. Sau khi Đội trưởng Lưu nghe xong những lời khai báo của kẻ phạm tội hiếp dâm, trên gương mặt nở một nụ cười, lập tức gọi hai chiến sĩ cảnh sát đến bên mình và nói: - Cậu Vương, cậu Lý, hai cậu lập tức đến gọi Diệp Mai đến đồn cảnh sát, nói rằng vụ án này đã có những tiến triển đáng kể.

Một tiếng đồng hồ sau, Diệp Mai đã được đưa đến đồn cảnh sát. Sau khi chị ta ngồi xuống, Đội trưởng Lưu liền hỏi:

- Chị Diệp Mai, đêm hôm đó chồng chị có thực không bị cướp đi bất cứ đồ vật nào hay không?

- Không! Không bị cướp đồ vật nào cả!

- Hôm ấy chồng chị đã không mang theo điện thoại di động phải không?

Diệp Mai nghe đến câu hỏi này thì nét mặt thoáng tỏ ra sợ hãi, nhưng ngay sau đó đã trở lại bình tĩnh và lắc đầu nói:

- Đêm hôm đó ông ấy không mang theo điện thoại di động.

Đội trưởng Lưu nghe đến đây, dùng bàn tay vỗ nhẹ xuống bàn và nói:

- Chị Diệp Mai, chị hãy vui lòng nói ra sự thật đi. Xin đừng quanh co nữa, chồng chị đang điện thoại thì bị cướp giật mất, nhân cơ hội…

- Mọi điều tôi nói đều là sự thật, không có chiếc điện thoại nào cả!

- Tôi xin nói với chị rằng, tên lưu manh gây ra vụ cướp của anh chị đêm hôm đó đã bị chúng tôi bắt được rồi! Bằng các biện pháp nghiệp vụ, chúng tôi biết tên lưu manh ấy không phải là tội phạm giết người.

Diệp Mai nghe đến đây liền gục mặt xuống bàn, suy nghĩ một lúc rồi thở dài và nói:

- Vương Hữu Đức là do tôi giết!

- Tại sao chị lại giết chồng mình?

Diệp Mai thú nhận đầu đuôi câu chuyện. Khi Diệp Mai mới kết hôn với Vương Hữu Đức, anh ta chỉ là một nhân viên nhỏ của công ty. Sau đó, hai vợ chồng cùng nỗ lực, chăm chỉ mới được thành quả ngày hôm nay. Người ta đều nói, đàn ông có tiền đều sinh hư, anh chàng Vương Hữu Đức này cũng không tránh khỏi quy luật đó.

Sau khi trong tay mình có nhiều tiền, Vương Hữu Đức đã cặp bồ với Tiểu Tam. Lúc mới bắt đầu gian díu, Diệp Mai không hề hay biết. Nhưng người ta thường nói: “Giấy không gói được lửa”, không lâu sau cuộc tình vụng trộm đã bị Diệp Mai phát hiện.

Diệp Mai lồng lộn đòi ly hôn anh chồng Vương Hữu Đức, nhưng anh ta nhất quyết không đồng ý. Bởi vì một khi đã ly hôn, Vương Hữu Đức phải chia một nửa gia tài cho Diệp Mai. Diệp Mai thấy việc ly hôn của mình bất thành, chuyện bên ngoài Vương Hữu Đức lại lén lút làm rối tung lên. Càng nghĩ càng bực, Diệp Mai quyết định trả đũa Vương Hữu Đức.

Đêm hôm đó, Diệp Mai nói dối Vương Hữu Đức cùng đến thăm nhà của một người bạn, cố ý đưa Vương Hữu Đức đi qua con hẻm vừa tối, vừa vắng để thuận tiện việc giết anh ta. Có ai ngờ tới, đang đi thì một tên lưu manh nhảy ra chặn đường cướp của, hắn đã giật được chiếc điện thoại di động mà Vương Hữu Đức đang cầm trên tay rồi biến mất.

Lúc ấy, lợi dụng khi Vương Hữu Đức không chú ý, Diệp Mai liền lấy con dao găm đã giấu sẵn trong người ra đâm thẳng vào ngực anh ta. Thấy Vương Hữu Đức đã ngã khuỵu xuống đất, Diệp Mai vô cùng sợ hãi chạy ra khỏi con hẻm tối và kêu cứu.

- Tôi muốn hỏi một câu, các anh đã bắt tên lưu manh đó như thế nào được không ạ!- Diệp Mai hỏi.

- Điều này thì phải cảm ơn cái điện thoại di động của chồng chị và Tiểu Tam.

Hóa ra là, sau khi tên lưu manh giật được chiếc điện thoại của Vương Hữu Đức đã không mang nó đi bán, ngược lại hắn ta lại giữ để sử dụng. Buổi chiều hôm sau, Tiểu Tam gọi điện thoại tới. Tên lưu manh nghe điện thoại thì thấy có tiếng của một cô gái làm nũng, rất tình cảm, hỏi mấy hôm nay làm sao mà Vương Hữu Đức không đến thăm cô ta, cô ta nhớ Vương Hữu Đức lắm rồi.

Sau khi tên lưu manh nghe xong cuộc điện thoại này, trong đầu nảy ra một ý nghĩ: Mạo danh Vương Hữu Đức hẹn gặp cô này ở một khách sạn. Do đó, tên lưu manh dừng cuộc gọi và chuyển sang chế độ nhắn tin, bảo rằng vợ mình đang ở bên cạnh, nói bằng lời sẽ không tiện.

Tiểu Tam nghe vậy liền tin ngay. Tối hôm ấy, Tiểu Tam đến khách sạn, vào phòng mà tên lưu manh đã đặt trước. Khi bước vào trong phòng, Tiểu Tam mới phát hiện ra người này không phải Vương Hữu Đức, liền chạy ra cửa. Tên lưu manh lấy một con dao gọt hoa quả uy hiếp cô ra. Sau đó hắn và Tiểu Tam quan hệ tình dục. Ngày hôm sau, Tiểu Tam gọi điện báo công an.

Sau khi nghe Đội trưởng Lưu nói xong, Diệp Mai nghiến răng nghiến lợi nói:

- Mẹ kiếp! Con đĩ chết tiệt ấy làm hỏng việc của mình!

Đội trưởng Lưu bảo Diệp Mai ký tên vào biên bản xét hỏi rồi gọi người dẫn Diệp Mai đi.

Thất Nhị Lục (Trung Quốc)- Phạm Thanh Cải (dịch)
.
.