Điểm tựa nào cho nhạc Việt?
Giữa buổi bão hòa và tẻ nhạt của nhạc Việt, bất ngờ từ ý kiến của nhạc sỹ Đặng Hữu Phúc mà nảy ra một cuộc tranh luận sôi nổi, cả trên các diễn đàn chính thức lẫn những khi trà dư tửu hậu. Thoạt đầu là vấn đề khí nhạc hay ca khúc sẽ là gương mặt tiêu biểu của âm nhạc Việt
Nghiệp dư hóa?
Một nhạc trưởng người Nhật đã nói thẳng rằng, với ông ta giao hưởng của Việt
Hiện chỉ có khoảng 5% trong tổng số hơn 1.000 hội viên Hội Nhạc sỹ Việt
Nhiều người lúc nào cũng muốn thành nhà soạn nhạc vĩ đại, nhưng tác phẩm của họ không ai biết, không phổ biến và tên tuổi của họ ngay cả giới làm nghề cũng chẳng ai hay. Tuy nhiên, với sự "thắng thế" của ca khúc, nhất là dòng nhạc thị trường, khiến nhiều người làm khí nhạc cảm thấy lo ngại, vì đó thực sự là những con đường đưa nhạc Việt xuống nghiệp dư hóa một cách nhanh nhất. Nhạc sỹ Đặng Hữu Phúc cho rằng, trước đây có một thời gian dài, giới âm nhạc chuyên nghiệp miền Bắc say mê nghiên cứu, tìm tòi, tất cả đều muốn vươn tới một mơ ước viết được những tác phẩm khí nhạc có tầm vóc.
Nếu như ở lĩnh vực biểu diễn, chúng ta tự hào có Đặng Thái Sơn thì mảng sáng tác, chúng ta không thể mang ca khúc ra để giao lưu với thế giới. Ca khúc không bao giờ là bộ mặt của một nền âm nhạc. Dù có sáng tác bao nhiêu ca khúc đi nữa, chất lượng ca khúc cao thế nào đi nữa mà ta không có tác phẩm viết cho khí nhạc thì đối với thế giới, nền âm nhạc chuyên nghiệp của chúng ta cũng chỉ là số không. Đó là sự thực đơn giản mà giới âm nhạc chuyên nghiệp của ta ai cũng biết. Vậy con đường hòa nhập với nền âm nhạc chuyên nghiệp trên thế giới là viết khí nhạc, vì sao các nhạc sỹ của chúng ta không đi mà hầu hết lại chỉ viết ca khúc quần chúng?
Có thể trả lời rằng, viết khí nhạc vô cùng khó, phải có tài năng đặc biệt và phải được học hành tử tế trong nhiều năm, phải tự nguyện lao động khổ sai suốt đời mà khả năng thành công là rất hiếm, lại ít lợi danh. Ngược lại, các nhạc sỹ viết ca khúc quần chúng không nhạc đệm, một công việc dễ dàng và đơn giản nhất của nghề nhạc, không cần có năng khiếu đặc biệt, chỉ cần biết qua son phe (đọc nốt nhạc) và có thể trong vòng 10 - 15 phút là đã viết xong được 1 bài hát, nhưng kết quả lại "ngon ăn" và chóng mang lại danh lợi.
Ngày nay, ca khúc quần chúng đã lên ngôi và chiếm lĩnh hoàn toàn nền âm nhạc Việt
Để cho nhiều người khác phối hòa âm cho bài hát của mình, có khác nào người họa sỹ đi thuê người khác tô màu cho bức tranh anh ta phác thảo? Giả sử, nếu để trở thành hội viên sáng tác của Hội Nhạc sỹ Việt Nam mà cần phải viết được phần đệm cho chính ca khúc của mình sáng tác ra thì chắc chắn sẽ có nhiều nhạc sỹ đang rất nổi tiếng không đủ tiêu chuẩn…
Trọng bệnh của nhạc Việt
Ngay sau khi ý kiến của nhạc sỹ Đặng Hữu Phúc xuất hiện trên Internet, lập tức có những ý kiến phản hồi. Một tác giả đã cho rằng, dẫu các nhạc sỹ khí nhạc nghĩ rằng viết ca khúc là điều đơn giản, đó không phải là mục tiêu phấn đấu cho con đường nghệ thuật của mình thì cũng nên "thương tình" cho cảnh hỗn loạn, bát nháo của ca khúc hiện nay mà ra tay sáng tác. Chỉ cần mỗi người bỏ ra chưa tới nửa ngày sẽ có 5-7 bài hát chất lượng để công chúng thưởng ngoạn, đỡ phải mệt mỏi than phiền và tẩy chay những ca khúc rẻ tiền như hiện thời. Và vậy là bắt đầu những cuộc tranh luận.
Không thể phủ nhận sức sống của ca khúc và sức mạnh của nó trong lòng công chúng Việt
Trước thềm Đại hội Hội Nhạc sỹ lần thứ VII, đã có không ít diễn đàn được mở ra để tìm hướng đi cho âm nhạc Việt
Hiện nay, theo nhạc sỹ Nguyễn Cường, âm nhạc Việt Nam có tới 90% là ca khúc, 10% còn lại là khí nhạc nhưng nó có ảnh hưởng rất hạn chế. Khí nhạc là một thứ rất xa xỉ và không ở đâu trên thế giới có được đông đảo quần chúng nghe nhạc giao hưởng, nó chỉ dành cho lớp công chúng nhất định mà thôi. Nó là sự tinh lọc. Theo ông, lỗi không phải do ca khúc hay khí nhạc, lỗi ở người sáng tác chưa có đủ tầm và tài năng để tạo nên những diện mạo mới cho âm nhạc.
Có thể nhiều người không viết khí nhạc, nhưng ca khúc của họ vẫn có những hình tượng âm nhạc rõ ràng. Chủ tịch Hội Nhạc sỹ Đỗ Hồng Quân đã từng thừa nhận, việc "nghiệp dư hóa" của âm nhạc Việt
Nếu như trước đây, ca khúc Trịnh Công Sơn tạo ra một Khánh Ly, ca khúc Nguyễn Cường tạo ra một Y Moan thì bây giờ có một trào lưu ngược lại, nhiều ca sỹ ngôi sao đã "đẻ" ra nhiều nhạc sỹ, nghĩa là các nhạc sỹ này xuất hiện để sáng tác theo đơn đặt hàng của các ngôi sao. Và tất cả những nhu cầu quái gở của ca sỹ đều được đáp ứng, chắc chắn sẽ sinh quái thai.
Trọng bệnh nữa chính là sự tung hứng nhau một cách lố bịch trên báo chí. Có những bộ đôi dường như tuần nào cũng lên báo để khen nhau. Nhiều người mỉa mai, có khi vài tháng sau, tuần nào cũng lên báo để bới móc nhau đủ những thói tật. Trên nhiều phương tiện truyền thông, quả là ca khúc được đưa lên vị trí duy nhất, đại diện cho cả nền âm nhạc Việt
Khí nhạc vốn bé nhỏ, có lẽ nó cần được giới thiệu nghiêm túc, trang trọng và có nghề hơn, thay vì chỉ là những dòng tin ngắn ngủi về giải thưởng hàng năm của Hội Nhạc sỹ. Âm nhạc Việt