Dòng sông Tiền chảy qua đời người như một khúc ca buồn dài bất tận. Có những ngày nước êm ả như bàn tay mẹ ru con ngủ, trong veo, lấp lánh nắng sớm, lòng sông như đang mỉm cười với bao phận người mưu sinh. Nhưng cũng có những mùa nước lớn, con sông bỗng hóa thành mãnh thú, gầm gào cuốn phăng mọi thứ, như muốn trút hết giận dữ của đất trời xuống đầu những phận người bé nhỏ.