những người đàn bà của em bước ra
thảng thốt nhìn chiếc bàn lộng lẫy
chiếc bàn có bình hoa em cắm
chờ anh về
em nâng tấm toan đặt vào trái tim
những sắc màu nhảy nhót
người đàn bà trong tranh đứng khóc
bông lay ơn run rẩy ngước nhìn
buổi chiều trườn qua em
với bóng anh mịt mờ như khói
em cười với cánh hoa và đám đàn bà nhàn rỗi
chỉ biết dỗi hờn trên giá vẽ mềm môi...
Vân Khánh