Làm ăn thua lỗ, chủ doanh nghiệp lừa đảo chiếm đoạt gần 3,8 tỷ đồng
Theo cáo trạng, Thuận là chủ doanh nghiệp tư nhân Tây Hồ (Thanh Bình, Đồng Tháp). Do cần vốn để mở rộng hoạt động kinh doanh sang nuôi cá, Thuận thế chấp toàn bộ tài sản của gia đình và vay tiền của nhiều người nhưng chi trả không đúng hạn.
Đến tháng 9/2008, Thuận mất khả năng thanh toán. Do lo sợ không có tiền trả nợ sẽ bị phát mãi hết tài sản, Thuận nảy sinh ý định tìm cách vay tiền của ngân hàng để trả nợ.
Cuối năm 2008, khi tình hình tài chính đang khó khăn, Thuận tình cờ gặp Phạm Công Hải nên ngỏ ý vay tiền chỗ Hải để đầu tư nuôi cá. Hải hứa giúp đỡ Thuận vay tiền với lãi suất ưu đãi và hạn mức cho vay cao nhưng phải có tài sản thế chấp đảm bảo tiền vay.
Do không còn tài sản để thế chấp để vay vốn ngân hàng, Thuận bàn với Bình tìm gặp các hộ dân có giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (QSDĐ), có nhu cầu vay vốn, nói với họ là Thuận quen cán bộ ngân hàng có thể "vay giùm" với lãi suất thấp và vay được số tiền đúng với nhu cầu. Tuy nhiên, họ phải chịu phí hoa hồng 5% trên số tiền vay, 500 nghìn đồng tiền thẩm định trên mỗi hồ sơ vay và phải trả lãi trước 6 tháng.
Để Bình tích cực giúp sức, Thuận hứa cho Bình mượn 200 triệu đồng làm vốn chăn nuôi và hưởng 2% trong 5% chi phí cùng toàn bộ số tiền thẩm định. Còn lại 3%, Thuận bàn với Bình đem chung chi cho Hải để Hải tạo thuận lợi trong việc xét duyệt hồ sơ.
Tổng cộng, Bình đã giới thiệu cho Thuận 23 hộ dân cần vay vốn. Sau đó, Thuận đã lấy 25 giấy chứng nhận QSDĐ của 17 hộ dân vay 4,9 tỷ đồng tại phòng giao dịch nơi Hải đang công tác. Số tiền này, các hộ dân chỉ nhận được hơn 2 tỷ đồng, còn lại gần 2,9 tỷ đồng, Thuận lấy trả nợ.
Đối với 9 giấy chứng nhận QSDĐ còn lại của 6 hộ dân còn lại, cũng với thủ đoạn trên, Thuận lập 4 hồ sơ vay với tổng số tiền 1,7 tỷ đồng, trong khi các hộ dân chỉ có nhu cầu vay 860 triệu đồng.
Như vậy, thông qua 14 hồ sơ vay vốn, Thuận đã chiếm đoạt gần 3,8 tỷ đồng của các hộ dân.
Đối với Hải, lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong việc được giao quản lý duyệt hợp đồng cho khách hàng cho mỗi hồ sơ vay với hạn mức 500 triệu đồng nên bị cáo Hải đã nhận tiền huê hồng của Thuận 3% trên mỗi hợp đồng cho vay, tổng cộng 137 triệu đồng. Sau khi cơ quan chức năng tìm thấy có dấu hiệu sai phạm, sợ bị phát hiện, Hải không dám duyệt cho Thuận vay tiếp.
Đồng thời, để Thuận che giấu và không tố giác việc nhận hối lộ, Hải đã trả lại cho Thuận 120 triệu đồng.