Điều ước đơn giản

Thứ Bảy, 23/03/2019, 08:01
Lại nói chuyện Sergey, Leonid và Aliosha, cả ba người đều không may bị chết vì tai nạn giao thông. Vì khi còn sống họ vốn là những người lương thiện nên khi chết đều được lên thiên đường...

Người giữ cửa thiên đường là thánh Piôtr cho ba người biết “hôm nay chính là đại lễ kỷ niệm mười nghìn năm ngày thành lập thiên đường” và nhân dịp này cả ba người đã trúng giải đặc biệt, mà phần thưởng là thiên đường sẽ đáp ứng một điều ước của mỗi người.

“Ai nói trước nào?”, thánh Piôtr hỏi họ.

Sergey lập tức giơ tay, nói: “Thưa, khi còn sống, con là Chủ tịch Thành phố. Con ước rằng, là lãnh đạo Thành phố nên con phải được mọi người tôn trọng, sau khi con chết sẽ luôn có thật nhiều hoa tươi và những lời cầu nguyện chân thành”.

Minh họa: Lê Tâm.

Thánh Piôtr gật đầu, bảo Sergey hãy quay nhìn vào tấm gương đặt phía sau. Trong gương, Sergey nhìn thấy lễ truy điệu của chính mình, có rất nhiều đoàn đang đến viếng, có nhiều người khóc lóc tiếc thương, còn vòng hoa thì chất như núi bên cạnh và xung quanh áo quan. Sau đó là Chủ tịch tỉnh thân hành đến viếng, đọc điếu văn nhắc lại công tích của Sergey khi anh ta còn sống. Lời điếu thống thiết của Chủ tịch tỉnh nhiều lần bị ngắt quãng bởi tiếng vỗ tay vang dội.

Sergey hớn hở gật đầu.

Tiếp đó, thánh Piôtr hỏi: “Leonid, con có điều ước gì?”. Leonid khúm núm đáp: “Thưa, khi còn sống, con chỉ là một quan chức nhỏ, đã lâu rồi chẳng được thăng tiến gì. Con chỉ ước rằng sau khi chết, nguyện vọng được thăng quan, tiến chức của con trở thành hiện thực”. Thánh Piôtr gật đầu, chỉ tay vào tấm gương đặt ở phía sau.

Trong gương, thấy rõ hình ảnh cổng cơ quan của Leonid, có mấy chiếc xe đen bóng, sang trọng vừa xịch đỗ rồi mấy người từ xe bước xuống. Người dẫn đầu đương nhiên là Trưởng ban Tổ chức cán bộ của Phòng Nội vụ thành phố. Từ phía bên trong, cấp trên của Leonid là Giám đốc Pavel vội vàng chạy ra nghênh tiếp, dẫn đoàn cán bộ thành phố vào phòng khách, tiếp đó nghe rõ tiếng của Trưởng ban Tổ chức cán bộ thành phố hỏi đến tên Leonid, Giám đốc Pavel vội đáp là Leonid vừa mới xin nghỉ phép để đi du lịch. Trưởng ban Tổ chức cán bộ gật gật đầu rồi mở cặp, lấy ra một tờ giấy, trịnh trọng tuyên bố: “Giám đốc Pavel chỉ còn hơn năm nữa là đến tuổi nghỉ hưu, ngày mai sẽ đến Ban Giao thông thành phố nhận công tác khác, chức vụ giám đốc sẽ do Leonid đảm nhiệm”.

Leonid mỉm cười mãn nguyện.

Thực hiện xong điều ước của Leonid, Thánh Piôtr quay sang bên cạnh hỏi Aliosha: “Còn con, điều ước của con là gì?”. Sergey và Leonid đang hể hả, nhìn đến bộ dạng đặc sệt vẻ nông dân của Aliosha thì nhếch mép coi thường “chưa chắc hắn đã có được điều ước gì giống như của chúng ta!”. 

Lúc đó, Aliosha chỉ cười tủm tỉm, đáp: “Thưa thánh Piôtr, con chẳng có ước vọng gì cao xa, phức tạp, con cũng chẳng ước mưu cầu danh, lợi gì cho mình cả. Điều con ước muốn chỉ đơn giản thôi, là khi con đang còn sống, trước khi tai nạn giao thông xảy ra thì con đã kịp xuống và rời khỏi xe rồi!”.
Truyện vui của I. Suslov (Nga)- Châu Bảo (dịch)
.
.