Cái chết của vị hôn thê

Thứ Năm, 24/01/2019, 09:23
Sims có người mẹ rất độc đoán. Bà thường phàn nàn, chì chiết cô, đổ tội cho thể thao. Bà cho rằng thể thao đã làm mất đi sự mềm mại, thùy mị của giới tính. Đặc biệt, bà lo lắng sự luyện tập quá sức của Sims làm cho căn bệnh tiểu đường của cô thêm trầm trọng.

Vào 9 giờ tối chủ nhật, ngồi trên chiếc ghế tựa mà vị hôn thê tặng nhân sinh nhật cuối cùng kỷ niệm hết thời độc thân, Jim Standish chăm chú theo dõi chương trình thể thao trên truyền hình. Mái tóc đen xoăn của anh trải xòe sau lưng ghế. Anh thư giãn nhấm nháp một ly bia. Anh rất buồn vì kết quả đội bóng anh ưa thích, ủng hộ đã bị đánh bại. Anh cảm thấy tự tin về những chuyện vừa xảy ra trước đó.

Trong lúc đang mơ màng tới những ngày tương lai sẽ rất tốt đẹp của cuộc đời mình, anh thót người khi điện thoại treo tường réo vang. Anh nghĩ chắc người bạn tài xế chung xe với anh nhắc sáng mai đến lượt anh lái xe. Vì vậy nhấc máy lên anh hỏi ngay: "Xin chào! Bạn đấy à, Frank?".

"Không. Tôi là Calley - Thanh tra của cảnh sát đây! Chắc anh vẫn nhớ vụ án Peggy Sims tháng trước chứ?".

"Ồ vâng! Tất nhiên tôi quên làm sao được. Có chuyện gì sao? Tôi có thể giúp ích gì cho ông?".

"Câu chuyện cũng dài dài, khó có thể nói qua điện thoại. Sáng mai chúng ta có thể gặp nhau nói để chuyện một chút được không?".

Minh họa: Lê Tâm.

"Rất tiếc là không thể. Vì tôi phải làm việc trước 7h30". "Việc có quan trọng lắm không?" - Standish hồi hộp hỏi. 

"Tôi e là có đấy. Về cái chết của Peggy - vị hôn thê của anh ấy mà".

Peggy Sims là Trưởng khoa Thể hình Trường Trung học Radcliffe. Vào tối thứ hai cách đây 3 tuần, sau khi hoàn thành buổi tập, Sims cùng Joyce Rawlings - một giáo viên khác trong trường cùng nhau xuống bể bơi để tắm. Theo lời khai của cô Joyce Rawlings - là đồng nghiệp cũng là trợ lý của Sims Peggy - thì sau khi tắm xong, cả hai đi vào phòng thay quần áo.

Joyce thấy Sims Peggy kêu choáng váng, hoa mắt, chóng mặt rồi bất ngờ ngã vật xuống sàn. Một giáo viên khác nhìn thấy liền lấy chiếc điện thoại di động của Sims gọi cho 911. Sims Peggy đã phải trả giá khi các loại cổng, cửa nhà trường khóa chặt sau khi học sinh tan trường nên mất nhiều thời gian xe cứu thương mới tiếp cận được bệnh nhân.

Sims là người tập rất chăm chỉ, cô không bỏ lỡ buổi tập nào và về nhà rất muộn, sớm nhất cũng phải 6 giờ tối, nhiều tối còn muộn hơn. Cô chỉ dành ngày cuối tuần để bên Jim Standish - vị hôn phu của cô. Tất cả mọi người trong trường đều biết cô rất ít bạn. Người bạn gái thân nhất của cô là Joyce Rawlings.

Peggy và Joyce sinh ra và lớn lên cùng nhau trong một thị trấn nhỏ miền Trung Tây, nơi thể thao được sùng bái như một tôn giáo. Những người trẻ tuổi luyện tập đều lựa chọn môn thể thao mình yêu thích để nâng cao kỹ năng, đẹp dáng, khỏe người. 

Hai cô gái chọn môn thể dục dụng cụ, vì họ cho rằng môn thể thao này giúp họ đẹp dáng, tác động toàn diện đối với cơ thể khiến họ rắn rỏi, mạnh mẽ tự tin hơn trước mọi người. Chính tính cách mạnh mẽ đó của Peggy đã gây ấn tượng mạnh, thu hút sự chú ý của Jim Standish ngay từ buổi đầu tiên khi anh tham gia luyện tập tại trung tâm thể thao này.

Sims có người mẹ rất độc đoán. Bà thường phàn nàn, chì chiết cô, đổ tội cho thể thao. Bà cho rằng thể thao đã làm mất đi sự mềm mại, thùy mị của giới tính. Đặc biệt, bà lo lắng sự luyện tập quá sức của Sims làm cho căn bệnh tiểu đường của cô thêm trầm trọng.

Cha cô hiếm khi ngồi cùng ăn bữa tối với gia đình. Suốt ngày ông lang thang ở khắp các quán rượu. Gần nửa đêm ông mới về nhà và luôn trong trạng thái say xỉn. Vừa đến nhà là ông lao ngay vào phòng ngủ. Jim Standish - vị hôn phu của cô là thạc sĩ môn logics, lập trình viên trong một công ty máy tính lớn có uy tín. Anh hiểu biết rộng, đặc biệt có khả năng giải quyết các vấn đề logic toán học phần nào có thể so sánh với nhà khoa học nổi tiếng Einstein.

Peggy và Jim gặp nhau trong một buổi tập cách đây khoảng 2 năm vào một chiều thứ bảy. Trong lúc giải lao, anh tiếp xúc với cô, nhiệt tình giảng giải cho cô nghe về môn toán học đóng vai trò quan trọng như thế nào đối với thể thao, đặc biệt có liên quan tới những bài tập của cô.

Tuy không hiểu lắm về lĩnh vực Jim nói, nhưng cô thấy cảm động trước sự nhiệt tình của anh. Không muốn khiếm nhã trước cách ứng xử lịch thiệp của anh nên cô mời anh dùng ly coffee cùng trò chuyện. Từ buổi đó, hai người trở nên thân thiết gắn bó cứ như không thể tách rời nhau.

Trong những tháng tiếp theo, họ thành cặp đôi luôn có mặt tại các hoạt động, sự kiện của khu vực. Họ đi tắm biển cùng nhau, đến nhà hát opera, tham dự các buổi nhạc rock với các nhóm bạn cùng sở thích. Rồi bất ngờ vào một ngày, họ công bố và mời bè bạn, đồng nghiệp đến dự buổi tiệc xa hoa trong lễ ra mắt chính thức của họ tại ngôi nhà nguy nga của bà góa Sims, mẹ của Peggy. Từ giờ phút này trở đi, Jim là con cái trong nhà, tự do đi lại không phải xin phép mẹ của Sims nữa.

Bà Sims trở thành chủ sở hữu duy nhất của Công ty đóng tàu Sims sau khi chồng chết vì bệnh tiểu đường và suy thận nặng năm ông 47 tuổi. Ông lớn tuổi hơn bà khá nhiều, nhưng sự chênh lệch về tuổi tác không ảnh hưởng tới việc họ tâm đầu ý hợp và say sưa trong kinh doanh. Họ lên kế hoạch chưa vội có con để tập trung vào công việc. Mãi 15 năm sau kết hôn, Peggy mới được sinh ra.

*

"Tối nay khoảng 10 giờ anh gặp tôi nhé!" - Cảnh sát điều tra Calley  kiên trì nhắn gọi Jim.

"Được thôi! Nhưng tôi không thể nán lại lâu. Vì tôi phải về sớm đi ngủ để mai dậy sớm đi làm".

"Vậy anh có phiền đến đồn cảnh sát gặp tôi được không?".

 "Không sao! Tôi sẽ đến sau 30 phút nữa" - Jim trả lời rồi đặt máy.

Jim dành nửa giờ để tắm rửa thay quần áo. Anh hồi tưởng lại các tình huống, bối cảnh quanh cái chết của vị hôn thê của mình. Anh biết rõ báo cáo ban đầu của cơ quan giám định y khoa cho rằng cái chết của Peggy là hoàn toàn tự nhiên do bệnh tiểu đường mà cô di truyền từ cha cô. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cơ quan điều tra bỏ qua không xem lại cái chết của cô. Trong lúc miên man suy nghĩ. anh đã tới đồn cảnh sát lúc nào không biết. Ngài Cally đã đón ở cửa đưa anh vào một phòng trống.

"Anh có nhớ trong cuộc điều tra sơ bộ, cô Joyce đã khai rằng buổi tập chiều hôm đó, Peggy than phiền rằng cả ngày đó cô thấy rất choáng váng mà cô chưa từng gặp phải bao giờ? Cô băn khoăn nói với Joyce - người bạn thân rằng không hiểu tại sao hôm nay thuốc cô dùng không phát huy tác dụng?" - Cảnh sát bắt đầu thẩm vấn Jim.

"Joyce biết bạn mình mắc tiểu đường Typ 2 luôn phải tiêm thuốc để kiểm soát đường huyết. Anh và Peggy yêu nhau đã 2 năm, anh có biết cô ấy bị tiểu đường ở cấp độ nguy hiểm không?".

"Tôi chỉ biết cô ấy thường dùng thuốc uống vào trước bữa ăn tối và nghe nói dùng cả thuốc tiêm, nhưng không biết vào thời gian nào. Cô ấy chưa bao giờ thổ lộ với tôi về bệnh tình của mình. Tôi cũng không tiện cật vấn cô ấy, vì tôi biết trước sau gì cô ấy cũng sẽ nói với tôi" - Jim trả lời.

"Những người ở ngân hàng cho tôi biết, gần đây họ thấy có thêm tên anh trong tài khoản khá lớn của cô ấy. Tôi đang băn khoăn chưa hiểu tại sao về mặt pháp lý, hai người chưa thành vợ chồng mà cô ấy đã chuyển cho anh số tiền lớn như vậy? Cô ấy hẳn rất tin tưởng vào anh?".

"Chúng tôi rất yêu nhau" - Jim trả lời.

"Mới đây, bác sỹ chuyên khoa cho chúng tôi biết việc cô hoa mắt chóng mặt chưa hẳn do đường huyết?".

Jim bắt đầu bồn chồn xoay xoay người trên ghế.

"Vì vậy vụ án chưa thể khép lại. Rất có thể cô bị trúng độc bởi chất thường được biết tới trong thuốc Toxins có tên là Risin. Các bác sỹ trong Hội đồng giám định đã kiểm tra lại máy đo đường huyết, các quần áo lót, các mũi kim tiêm cô ấy sử dụng… và kết luận rằng trong máu của Peggy có chất Risin"?

"Risin, risin… là cái quái gì vậy?" - Jim Standish tỏ rõ sự lo lắng, tiếp tục xoay sở trên chiếc ghế của mình.

"Risin là chất độc chiết xuất từ một loài thảo dược. Khi nó đã chuyển vào máu thì 99% bệnh nhân sẽ chết trong vài ngày. Chắc anh cũng biết điều đó đúng không?".

Mặt Jim bỗng trở nên tái nhợt.

"Chúng tôi cũng tìm thấy 3 mũi kim tiêm chưa được sử dụng trong thùng rác nhà mẹ của Sims có dính chất độc Risin. Cơ quan y tế đã làm một số xét nghiệm trên các mũi kim tiêm. Họ xác định rằng Risin là một chất cực độc, chỉ cần dính vào tay cũng gây nên nguy hiểm. Một người nào đó đã nhúng những mũi kim vào chất Risin trước khi cô Peggy sử dụng?".

Bất ngờ thám tử cảnh sát Calley chỉ vào mặt Jim Standish, khẳng định: "Người đó là… là… anh - không thể ai khác Standish. Tôi buộc phải bắt anh vì tội giết người. Anh đã giết vị hôn phu của anh".

Cảnh sát điều tra Calley quả quyết, đồng thời rút ra chiếc còng số 8.

Len Darid (Mỹ)- Đinh Đức Cần (dịch)
.
.